Mặc dù Phương Lan Lan không am hiểu chuyện đổ thạch lắm, nhưng cô ta cũng ở trong sân chơi đánh cược đổ thạch rất lâu.
Đương nhiên Phương Lan Lan biết rõ tỷ lệ để mười viên nguyên thạch ra lục lớn bao nhiêu.
Coi như Giang Thành nhìn đá rất chuẩn thì năm viên ra lục đã cực kỳ không dễ rồi, muốn mười viên đều ra lục càng là chuyện không thể.
“Yên tâm, trong lòng tôi biết chắc.” Giang Thành rất tự tin nhìn Phương Lan Lan, gật đầu nói.
Hứa Tình đứng bên cạnh cũng tò mò nhìn, cô hoàn toàn không hiểu về đổ thạch, nhưng nhìn biểu hiện của Phương Lan Lan và người xung quanh, cô khẳng định tỷ lệ này rất nhỏ.
“Được, lần này tôi đánh cược với anh.” Tề Bác Hạo nghe Giang Thành đề xuất cá cược lần nữa, lập tức đồng ý thoải mái.
Trước đó Tề Bác Hạo không dám cá cược bởi vì trong lòng anh ta không chắc chắn.
Nhưng lần này Giang Thành tự tin tuyệt đối rằng tất cả mười tảng đá đều ra lục, quả lực là nằm mơ nói điều hoang đường.
“Anh muốn cược thế nào?” Giang Thành thấy Tề Bác Hạo đã đồng ý bèn cười nhạt hỏi.
“Nếu anh thật sự giải thạch được mười tảng màu lục, thì tôi sẽ cho anh hai triệu.
Tuy nhiên nếu anh không giải được mười cái như thế thì tôi muốn anh gọi tôi một tiếng bố trước mặt tất cả mọi người, nói làm sao để tất cả mọi người ở đây đều nghe được.” Tề Bác Hạo thẳng thắn nói với Giang Thành.
Anh ta vẫn còn nhớ như in cảnh tượng lần trước bị mất mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap-giang-thanh/543627/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.