“Trộm hả?”
Một cô gái trẻ tuổi từ trên tầng đi xuống, nhíu mày hỏi.
“Tôi chính là tên trộm mà ông ta nói.
” Giang Thành thấy rõ mặt cô gái đi xuống, lập tức nói.
“Giang Thành à.
” Lúc này Tiêu Duyệt Nhiên mới nhìn thấy Giang Thành, vội vàng đi tới hỏi.
“Chào chị Tiêu, không ngờ chúng ta mau gặp nhau như vậy, không ngờ chị còn mở một cửa hàng trang sức.
” Giang Thành nói.
Tiêu Duyệt Nhiên là tổng thanh tra đại lý của Givenchy ở Hoa Hạ, nhưng thường ngày cô cũng không quá bận rộn, lại thêm cô có được chiếc nhẫn kim cương Tinh Hà trong một lần tình cờ, vì say mê vẻ đẹp của kim cương nên cô đã lập ra cửa hàng trang sức này.
“Mở cho vui ấy mà.
” Tiêu Duyệt Nhiên cười nói: “Đây là vợ anh phải không? Rất có khí chất đó!”
Tiêu Duyệt Nhiên nhìn Hứa Tình, nói.
Cửa hàng trưởng thấy Giang Thành và Tiêu Duyệt Nhiên quen biết nhau, sững sờ chôn chân tại chỗ.
“Cô… cô chủ, cậu ta có phải là người ăn trộm nhẫn kim cương không?” Cửa hàng trưởng hỏi Tiêu Duyệt Nhiên.
“Trộm gì chứ? Là tôi tặng nhẫn kim cương cho cậu ta.
” Tiêu Duyệt Nhiên lạnh lùng nhìn cửa hàng trưởng, nói.
“Nhưng… nhưng trước đó khi cô quay về đã nói với tôi là chiếc nhẫn kim cương bị mất rồi.
” Cửa hàng trưởng ngơ ngác hỏi.
Trước đó khi ông ta nhìn thấy Tiêu Duyệt Nhiên vội vàng quay trở về, không thấy chiếc nhẫn kim cương trên tay cô nữa, vậy nên ông ta thuận miệng hỏi một câu, Tiêu Duyệt Nhiên trả lời là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap-giang-thanh/934466/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.