“Tam Thiên!” Mặc Dương mặt mày hoảng hốt, đứa ở cửa gọi vào.
“Không cần nói nữa, ta đã biết có chuyện gì rồi.
" Hàn Tam Thiên xua tay, rõ ràng Đạo Thập Nhị và Liễu Phương cũng gặp tình huống như vậy.
Mặc Dương vô cùng vội vã nhưng khi nhìn thấy Phù Lí đang nằm trong phòng liên hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Sao lại thành ra như thế này? Đây.
.
"Mặc Dương nhìn thấy tình trạng của Phù Lí rất giống với Đao Thập Nhị và Liễu Phương, cảm thấy vô cùng kì lạ mà đưa mắt nhìn mọi người xung quanh.
Sau khi Hàn Tam Thiên nói hết tất cả mọi chuyện cho hắn nghe, hắn tức giận nắm tay lại thành hình nấm đấm: “Chết tiệt, chỉ tại ta, đã biết trước rằng tối nay sẽ không hề yên bình, vì vậy! vì vậy ta mới không ngủ, nếu biết trước như vậy, ta sống chết cũng không để cho Liễu Phương và Đạo Thập Nhị ngủ.
"
Đầu óc của Đao Thập Nhị không nhạy bén bằng Mặc Dương, Liễu Phương tuy là người vô cùng cẩn trọng, nhưng lại vô cùng tin tưởng câu nói của Hàn Tam Thiên, điều này đã khiến bọn họ rơi vào nguy hiểm.
Và những người khác đều như vậy.
Phù Mãng là người thô lỗ nhất trong đám bọn họ, mặc dù không hiểu cách làm của Hàn Tam Thiên, nhưng chính vì không hiểu khiến hắn trằn trọc không thể chìm vào giấc ngủ, mới có thể thoát khỏi nguy hiểm.
“Chuyện này không nên trách mọi người, ta
mới là người đáng trách" Hàn Tam Thiên chau mày đáp.
Vốn nghĩ lấy tĩnh khống chế động, biến từ ở ngoài sáng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap/1593951/chuong-2418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.