Vị cô nương này nhẹ nhàng mĩm cười, không trả lời câu hỏi đáp: “ Để ta tự giới thiệu, ta tên là Lạc Hi.
"
Dứt lời, vi cô nương này lại nâng ly lên mời.
Ánh mắt của Hàn Tam Thiên chăm chú đặt trên người cô ta chưa từng rời đi, Hàn Tam Thiên chính là muốn nhìn kỹ, thử xem từ ngôn ngữ hình thể của cô ta để tìm đáp án cho câu hỏi lúc này của mình.
Nhưng cô gái này từ đầu đến cuối đều điềm nhiên như vậy, không hề lộ ra bất cứ sơ hở nào.
Uống xong rượu rồi đặt chén xuống bàn, Hàn Tam Thiên cười: “Ta vẫn nghĩ rằng chỉ có ta là người của trái đất bay đến thế giới bát phương này, nhưng không phải như vậy, ta không nên dùng mắt để tìm kiếm sơ hở của ngươi, mà nên phải dùng con tim để mà cảm nhận”.
“Đồng hương nên có cảm giác thân quen, gần gủi mới đúng.
" Hàn Tam Thiên cười đáp.
Lạc Hi lại mỉm cười, rồi đưa ly rượu lên mời Hàn Tam Thiên.
“Hàn Tam Thiên chính là dựa vào thực lực mà bay được đến đây, Lạc Hi không phải như vậy, đương nhiên không dám so sánh" Đặt chén rượu xuống liên lên tiếng.
“Đỗ uống xong ba chén rượu, Lạc Hi cô nương cũng nên trả lời câu hỏi của ta, làm sao người lại có khăn tay của cô ấy.
"
“Hàn đại hiệp lại nóng vội như vậy.
" Lạc Hi dứt lời liền ngước nhìn sang Hàn Tam Thiên: “Có cô ấy, đương nhiên sẽ có khăn tay của cô ấy, đây là không cần phải hỏi nhiều sao?"
“Không thể nào,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap/1593965/chuong-2411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.