Lúc này, Thi Ngữ nhanh chóng đứng dậy, chồm người ra bên ngoài cửa sổ, sau đó nhìn xuống những con đường ở dưới lầu.
“Kì lạ, chỉ có ba người." Thi Ngữ chau mày lại nói nhỏ với Hàn Tam Thiên.
“Ba người?" Phù Mãng sau khi nghe xong lập tức sững người.
Dù gì, với sự hiểu biết của bọn họ, người đến lúc này chắc chắn không tốt lành gì, mà người đến không có thiện chí gì thì phải mang theo binh mã, hung hăn xông đến mới phải chứ.
Sao lại chỉ có ba người như vậy chứ?
“Ngươi có nhìn nhầm không vậy? Phù Mãng không tin, vừa nói vừa đứng lên tiến vài bước về phía cửa sổ, đưa mắt nhìn ra liền lập tức chau mày lại.
“Tam Thiên, quả thật chỉ có ba người" Phù Mãng cảm thấy kì lạ mà quay đầu lại nói với
Hàn Tam Thiên.
Hàn Tam Thiên nhíu chặt mày, đưa mắt nhìn Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh, trong phút chốc cũng nghĩ không thông.
“Ba người phụ nữ"
Lúc này, tất cả mọi người trong phòng đều yên lặng.
Nửa đêm nửa hôm đột nhiên có ba người phụ nữ tìm đến, điều này quả thật không thể lí giải được.
“Chết tiệt, Tam Thiên, có phải ngươi vụng trộm sau lưng Tô Nghênh Hạ nhà chúng ta không, chết tiệt, người vui vẻ xong rồi bỏ chạy, để người ta chạy đến cửa tìm"
Hàn Tam Thiên không nói gì chỉ liếc mắt nhìn hắn, nếu không phải lâu ngày mới gặp lại thì Hàn Tam Thiên đã muốn dùng một chưởng đập chết hắn.
Chết sớm thì đầu thai sớm, kiếp sau chọn một người có đầu óc thông minh để hòa cùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap/1593973/chuong-2407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.