“Kiên nhẫn của tôi có hạn!" Hàn Tam Thiên vừa dứt lời, Nguyệt Viên ở tay phải đột nhiên hóa đao, một đao trực tiếp chém vào cánh tay phải của Diệp Cô Thành. Nhất thời, trên cánh tay phải của Diệp Cô Thành bị chém thành một lỗ hồng hớn. Mặc dù chưa có bất kỳ máu tươi gì chảy ra nhưng vết thương lại to bằng cái bát, không hề có tý thịt gì, chỉ lộ ra xương trắng.
“Ngươi!” Ngô Diễn lập tức quýnh lên, khẽ cắn môi: “Được, ta đồng ý với ngươi."
"Tốt!" Hàn Tam Thiên cười khẩy, nhấc chân lên, buông lỏng Diệp Cô Thành.
Trên mặt của Diệp Cô Thành đều là dấu chân, một bên mặt khác lại đều là chất bẩn và cỏ khô, cả người chật vật đến cùng cực. Quả thực có thể dùng từ vô cùng thê thảm để hình dung. Ngô Diễn nhanh chóng đuổi một đám đến giúp đỡ đi, sau đó đi lên đỡ lấy Diệp Cô Thành, rồi tranh thủ thời gian truyền cho hắn mấy đạo chân khí bảo hộ, lúc này mới hơi cảnh giác nhìn Hàn Tam Thiên một cái, quay người chuẩn bị rời đi.
“Đợi đã!" Nhưng vào lúc này, Hàn Tam Thiên đột nhiên lên tiếng nói. Đám người Ngô Diễn nhất thời sững sờ, không biết Hàn Tam Thiên lại muốn làm cái gì.
"Điều kiện ông trao đổi với tôi, tôi chỉ đồng ý không giết các người, không nói sẽ để các người đi." Giọng nói của Hàn Tam Thiên lạnh lùng.
“Ngươi!" Ngô diễn chán nản, sắc mặt Diệp Cô Thành càng lạnh lẽo.
“Bỏ đi, thời gian cũng không sớm nữa, tôi lười nói nhảm với mấy người rác rưởi các người. Trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-sieu-cap/1594425/chuong-2154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.