**********
Lời của Diệp Thiên rất mạnh mẽ, ánh mắt anh sắc bén phỏng thẳng về phía Phương Thi Nhã, cả hội trường tiệc rượu lặng ngắt như tờ, tất cả đều sợ hãi nhìn Diệp Thiên.
Phương Thi Nhã choáng váng, cố gắng nghĩ cách phản bác, lại phát hiện không tìm ra được lý do nào thích hợp.
Những doanh nhân trước đó mắng chửi Tân Liên Tâm giờ đều tự giác im miệng.
Chỉ có Tần Liên Tâm vui mừng nhìn Diệp Thiên, ôm chặt lấy cánh tay anh.
Quả nhiên có anh ở đây, bão tố đến đâu anh cũng có thể thay cô chống đỡ.
"Cứ như này mà nói, giống như giám đốc Tân cũng không có gì thất lễ " "Nhìn không ra giám đốc Tần để ý "Vậy không phải là giám đốc Tần thất lễ, mà là cô Thẩm lòng dạ hẹp hòi rồi."
Rất nhanh, có không ít người nhỏ giọng nghị luận.
"Vợ à, chúng ta đi nơi khác, đừng ở đây nói chuyện với người phụ nữ ngu ngốc này nữa.
Đỡ khiến chỉ số thông minh của em bị kéo thấp xuống."
Diệp Thiên liếc nhìn Phương Thi Nhã, rồi mỉm cười với Tân Liên Tâm.
"Vâng." Tần Liên Tâm không do dự gật đầu.
Cô không dám nhận chỉ số IQ của mình cao, nhưng cô chắc chắn Diệp Thiên vô cùng thông minh, lại sợ chỉ số thông minh của anh bị người phụ nữ kia ảnh hưởng.
"Đứng lại!" Phương Thi Nhã giận dữ hét một tiếng.
Cô ta giảm chân trên giày cao gót, ngăn cản đường đi của Diệp Thiên và Tân Liên Tâm, chỉ vào mũi của Diệp Thiên, mắng: "Anh thì tính là cái gì, một kẻ hạ lưu nghèo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-trung-sinh/1469688/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.