Sau khi tới thời gian đám trẻ con tan học, Triệu Hùng đi đón con gái Triệu Dao Châu trở về.
Lúc Triệu Dao Châu lên trên xe, Lý Diệu Linh còn đang tức giận với Triệu Hùng.
Triệu Dao Châu thấy Lý Diệu Linh mang bộ dạng tức giận sôi máu, vội lắc lắc tay của Lý Diệu Linh, hỏi: "Dì Út, dì làm sao vậy?"
"Dao Châu, bố của con làm dì giận!"
"Bố của con sao lại chọc giận dì?" Triệu Dao Châu chớp đôi mắt to đáng yêu, hỏi.
"Bố con…"
Lý Diệu Linh nói tới bên miệng rồi lại trực tiếp nuốt trở vào. Cô ấy suy ngẫm, mình nói những chuyện đó với đứa nhỏ này có ích lợi gì.
Sau khi suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cô ấy nói câu: "Ba của con là tên khốn kiếp hư hỏng!"
Triệu Dao Châu vừa nghe thế thì lập tức không vui!
"Dì Út, bố con không phải khốn kiếp hư hỏng đâu. Bố con là người tốt!"
"Vậy bố con là tên háo sắc!"
"Háo sắc?" Triệu Dao Châu lại lắc đầu, nói: "Bố con không phải háo sắc!"
Lý Diệu Linh thấy nói chuyện với con nít quả thực như đàn gảy tai trâu, đánh im miệng không nói nữa.
Sau đó, cô em vợ Lý Diệu Linh đang nổi nóng, Triệu Hùng cũng không dám đụng chạm cô ấy nữa. Ranh con này mà muốn quậy lên thì còn lợi hại hơn cả bà nhà Lý Thanh Tịnh!
Lý Diệu Linh thấy Triệu Hùng chỉ lo lái xe không để ý tới cô ấy, cố ý bới lông tìm vết mà hỏi: "Triệu Hùng, tại sao anh không nói chuyện?"
"Anh đang lái xe mà!" Triệu Hùng vừa lái xe,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2536973/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.