Ông Hà bảo Lê Mai hầu hạ ông ta tắm rửa thay quần áo!
Trong nhà tắm, sương mù dày đặc!
Mỗi khi bàn tay nhăn nheo, lão luyện của Hà Quy Chính sờ lên người Lê Mai, cô ta đều cảm thấy vô cùng buồn nôn trong lòng.
Ông Hà dường như cảm nhận được Lê Mai có chút không tình nguyện, lạnh lùng nói: “Vợ Mai, sao vậy? Hầu hạ tôi cô không vui sao?”
“Thưa ông, Mị nương không hề cảm thấy không vui. Chỉ là vết thương vẫn chưa khỏi, lại đang trong kỳ kinh nguyệt nên cơ thể có chút không thoải mái.”
“Hừ! Hiện giờ cô càng ngày càng trở lên vô dụng rồi. Mau cút về đi, dưỡng thương cho tốt, ngày mai cùng tôi đi đến thương hội.”
“Vâng, thưa ông!”
Sau khi rời khỏi từ đường nhà họ Hà, Lê Mai như trút được gánh nặng, thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi rời khỏi nhà họ Hà, cô ta không trực tiếp trở về mà đi đến một quán bar.
Trong một góc vắng vẻ, Lê Mai ngồi một mình, buồn bã uống rượu.
Nghe tin Triệu Hùng bị giết hại, và hiện đang mất tích, cô ta không biết bản thân mình vui mừng hay là thất vọng.
Sống hơn 20 năm, Lê Mai luôn cảm thấy cuộc sống của bản thân giống như một người máy vô tri vô giác, không có chút cảm xúc.
Nhưng từ sau khi quen biết Triệu Hùng và Lý Thanh Tịnh, Lê Mai cảm nhận được sự hòa thuận, vui vẻ giữa những người hàng xóm với nhau, cũng cảm nhận được sự ấm áp giữa những người chị em.
Với phong thái tao nhã, Lê Mai uống cạn rượu đỏ trong ly.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2536984/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.