Thấy Lý Diệu Linh mở miệng nhắc đến chuyện “Một trăm bảy mươi lăm tỷ VNĐ”, Triệu Hùng cố ý nói giọng tức giận: “Ngoài ông Trần Thiên Trung ra thì anh lấy đâu ra một trăm bảy mươi lăm tỷ VNĐ.”
Lý Diệu Linh tự biết mình sai nên không gặng hỏi Triệu Hùng nữa nhưng lại nói thầm ở trong lòng: “Anh là một tài xế thì người ta dựa vào cái gì mà lại cho anh một trăm bảy mươi lăm tỷ VNĐ?”
Triệu Hùng thấy Lý Diệu Linh biết rằng bản thân sai đã không hỏi nữa, liền dặn dò cô ấy một câu: “Được rồi, chuyện này cuối cùng thì cũng đã qua rồi, đừng nói với chị gái của em, tránh để cô ấy lo lắng.”
Lý Diệu Linh cũng không muốn nói “chuyện xấu hổ” với Lý Thanh Tịnh để tránh chị gái Lý Thanh Tịnh sẽ tránh mắng mình.
Triệu Hùng lại căn dặn con gái Dao Châu một lần nữa và Dao Châu đã hứa với Triệu Hùng sẽ không đem chuyện này nói cho mẹ biết.
“Đi thôi. Chúng ta đi ăn cơm.” Triệu Hùng lên tiếng nói.
Triệu Hùng bế con lên và đưa cô em vợ Lý Diệu Linh vào trong xe. Cả ba người cùng nhau đi ăn ở một quán nhỏ gần nhà.
Lý Diệu Linh trên bàn tán gẫu nói chuyện không ngừng, nói không ngờ rằng Hà Thanh Vân lại trở thành như thế này.
“Anh rể, Hà Thanh Vân nói rằng anh trai Hà Qúy Nam của cô ta, anh ta đã chết rồi, là anh đã giết. Thực sự là anh đã làm sao?” Lý Diệu Linh thấp giọng nói.
“Không phải.” Triệu Hùng dặn đi dặn lại nói với cô em
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2537068/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.