Hai anh em nhà họ Triệu thấy Triệu Hùng lạnh lùng nhìn mình, thậm chí còn không tiễn bọn họ thì trong lòng vô cùng tức giận. Hình thành ra mối quan hệ đối địch như hiện tại còn chẳng phải là tại thằng nhãi này hay sao. Triệu Khải Nghĩa cùng Triệu Khải Nhân cứ như vậy mà rời khỏi Lâm Uyển.
Sau khi đối phương khuất dạng, Trần Thiên Trung ngay lập tức nhìn về phía Triệu Hùng, thẳng thắn hỏi.
“Cậu chủ, mọi chuyện giải quyết xong xuôi rồi sao?”
“Ừm, ổn thỏa rồi! Sắp tới, tập đoàn Hằng Viễn sẽ ngả bài với nhà họ Triệu.”
Tần Tam Gia và Tần Tứ Gia nghe Triệu Hùng nói như vậy, trong mắt tràn ngập tán thưởng cùng vui vẻ, nói với anh.
“Dám đối đầu với nhà họ Triệu, chúng ta ủng hộ cháu. Nếu thiếu tiền thì cứ việc nói, nhà họ Tần không thiếu những thứ này.”
“Lúc cần tiền, cháu sẽ không khách sáo đâu, mọi người yên tâm. Nhưng ngoại trừ số tiền thu được từ việc kinh doanh thì ông còn những khoản khác nữa à?”
“Triệu Hùng, năm gia tộc lớn nhất đều sở hữu những vật vô cùng đặc biệt, có thể truyền thừa qua từng thế hệ. Tuy nhiên, không phải chuyện đặc biệt khẩn cấp thì tuyệt đối không sử dụng đến.”
“Rốt cuộc là có bao nhiêu?”
“Bí mật!”
Tần Tam Gia nháy mắt, vừa dứt lời mọi người liền bật cười ha hả.
Vườn Hạnh Phúc.
Anh em nhà họ Triệu quay lại Vườn Hạnh Phúc, trong lòng ngập tràn phiền muộn. Chuyến đi lần này chẳng những công cốc mà còn bị Tần Tam Gia lẫn Tần Tứ Gia mắng cho nước miếng bay đầy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2537934/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.