“Biết rồi ạ!” Chu Nhã Kỳ căng thẳng đáp lại.
Lục Tiểu Xuyên lại ôm lấy Chu Nhã Kỳ, trực tiếp đè lên người phụ nữ này lần nữa.
Hai chiếc xe tải chạy về phía nhà họ Lưu ở Nha Trang.
Chỗ nhà họ Lưu nghiêm cấm xe chở hàng lớn, giữa ban đêm, thế mà lại có một chiếc xe tải lái về phía này.
Vệ sĩ của nhà họ Lưu đang đi lên kiểm tra, chỉ nhìn thấy thùng xe được mở ra, từng cỗ quan tài đỏ thẫm được khiêng xuống.
Hai chiếc xe, khiêng xuống ít nhất hai mươi mấy cỗ quan tài.
Vệ sĩ của nhà họ Lưu nhìn tới há hốc miệng, đang chuẩn bị chặn xe chở hàng lại. Không ngờ rằng sau khi xe tải bỏ quan tài xuống liền nghênh ngang rời đi.
Nhìn từng cỗ quan tài, làm cho vệ sĩ nhà họ Lưu tức nổ phổi.
Giữa ban đêm, chở nhiều quan tài tới như vậy, đúng là dọa chết người.
Trác Kỳ vừa mới ngủ, cửa phòng liền vang lên tiếng gõ dồn dập.
“Ai đấy?” Trác Kỳ bực mình lớn tiếng hỏi.
“Anh Trác, đám người kia lại tới gây chuyện rồi!” ngoài cửa vàng lên giọng nói của Trần Hoàng Vương.
“Đợi một chút!”
Sạu khi Trác Kỳ mặc xong quần áo, liền mở cửa ra hỏi Trần Hoàng Vương: “Trần Hoàng Vương, lại xảy ra chuyện gì vậy?”
“Ban nãy... có hai chiếc xe tải lái tới trước cổng nhà họ Lưu, để lại hai mươi tám cỗ quan tài. Sau đó trực tiếp lái xe rời đi luôn.”
“Quan tài?”
“Đúng vậy, giống với quan tài ban sáng Điền gia Oa Tử khiêng tới!”
“Đi, nhìn thử xem!” Trác Kỳ nói.
Trác Kỳ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2538318/chuong-1558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.