Quỷ Y thấy Triệu Khang thật sự li3m chân thối của mình, không khỏi nhíu mày.
Vốn trước đó, ông ta chỉ cảm thấy Triệu Khang là người của nhà họ Triệu, muốn đùa giỡn một phen mà thôi. Lại không ngờ rằng, cậu ta là một cậu ấm nhà giàu, mặc nhiên có thể buông bỏ liêm sỉ cùng tôn nghiêm, có thể làm đồng ý làm những chuyện như loại "nô tài" này.
Triệu Khang trong lòng một trận buồn nôn, mấy lần muốn nôn mửa ra, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được!
Anh ta sẽ trả thù! Muốn báo thù nhà họ Triệu!
Ta trước giờ vẫn cho rằng, Triệu Khang hắn bất luận là làm chuyện gì, đều kém Triệu Hùng. Hắn không muốn cả đời, đều sống dưới cái bóng của Triệu Hùng.
Li3m được một lúc, Quỷ Y nói: "Được rồi! Giúp tôi mang vớ vào.”
Triệu Khang Như trút được gánh nặng, vội vàng đem vớ và giày của Quỷ Y mang vào lại.
Dạ dày như muốn dời non lấp biển vậy, không ngừng cồn cào mà muốn ói mửa.
Cái mùi vị này quả thực quá là cao cấp rồi!
Quỷ Y nói với Triệu Khang: "Nhìn thấy cậu một cậu ấm như vậy mà có thể hạ mình li3m chân của ta, chuyện cậu muốn bái sư ta sẽ cân nhắc kỹ lưỡng.’
Triệu Khang nghe như vậy xong thì rất đỗi vui mừng: "Cảm ơn Quỷ Y tiền bối!”
“Đừng nhịn nữa! Đi nôn ra đi.” Quỷ Y nói.
Những lời này đối với Triệu Khang mà nói, giống như lệnh ân xá vậy. Anh ta chạy vội đến bên đường, thân thể còn chưa đứng vững liền "Oẹ ọe!" nôn thốc nôn tháo.
Sau khi rời khỏi nhà,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/2538536/chuong-1752.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.