Triệu Hùng nghe xong, ngơ ngác một hồi, anh thấy mọi người trên bàn đều nhìn về phía anh.
Để cho đỡ xấu hổ, anh đứng lên, gật đầu, nói: "Có thể!"
Hai người đi về phía hẻo lánh phía sau nhà.
Hà Ngọc Kỳ lo lắng Triệu Hùng và Chúc Ánh Phương có mờ ám, tính chạy đi xem sao.
Hoa Di bắt lấy vai của Hà Ngọc Kỳ, lắc đầu với cô ấy.
Hà Ngọc Kỳ lúc này mới chịu ngồi xuống.
Cô nói nhỏ: "Chị Hoa! Cô gái đó, không lẽ muốn kéo Triệu Hùng đi sao?"
"Không đâu, em yên tâm đi!" Hoa di ra tiếng an ủi.
Triệu Hiền mỉm cười, nói với Hà Ngọc Kỳ: "Ngọc Kỳ, cô đem anh tôi suy diễn hành người nào thế?"
"Hiền! Thế giới này, nào có con mèo nào không ăn cá chứ. Tôi thì không tin, anh cô là chính nhân quân tử, có thể không rối loạn tâm trí."
"Vậy thì không đến nỗi! Nhưng chị dâu tôi vừa mang thai, sao anh tôi lại dám ra ngoài bậy bạ cơ chứ? Yên tâm đi, sẽ không sao đâu!" Triệu Hiền tự tin nói.
Cánh đồng xanh trên ngọn núi!
Chúc Ánh Phương chiết một chiếc lá để lên tay.
Cô trộm nhìn Triệu Hùng một mắt, cả mặt cô đột nhiên nóng rang cả lên.
Thật sự là kỳ quái!
Rõ ràng người đàn ông trước mắt rất bình thường mà, sao cơ thể lại phát ra một mị lực đặc biệt thu hút cô sâu đậm như vậy cơ chứ?
"Anh thật sự kết hôn rồi sao?" Chúc Ánh Phương chưa có ý định từ bỏ, tiếp tục hỏi Triệu Hùng.
Triệu Hùng "Ừ!" một tiếng, nói: "Kết hôn rồi! con gái của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-ty-phu/88011/chuong-1386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.