CHƯƠNG 152
Tân Gia Lạc cũng nở nụ cười lạnh trào phúng, khinh bỉ hỏi: “Dì, dì nhìn kỹ đi, có phải tấm chi phiếu là giả không?”
Lý Ny trợn mắt nhìn Tân Gia Lạc, sau đó nhìn Vương Khánh Sinh nói: “Tôi làm kế toán trong công ty, sao có thể không nhận biết chi phiếu?”
“Tấm chi phiếu này là chi phiếu tiền mặt hàng thật giá thật, cầm đến ngân hàng là có thể được trao quyền lấy tiền.”
Cái gì!
Nụ cười trào phúng trên mặt mọi người cứng lại.
Đương nhiên một người kế toán không thể không phân biệt được một tấm chi phiếu là thật hay giả, nếu Lý Ny nói tấm chi phiếu kia là thật thì chắc chắn là thật.
Khuôn mặt Vương Khánh Sinh đầy vẻ khiếp sợ, tuy giá trị tài sản ông ta đã vượt hơn trăm tỷ từ lâu, nhưng bảo ông ta tiện tay tặng ba tỷ ra ngoài, chắc chắn ông ta sẽ đau lòng.
Ngay cả những người khác có giá trị con người thấp hơn Vương Khánh Sinh nhiều, đừng nói ba tỷ, ba mươi triệu họ cũng cảm thấy đau thịt.
Tân Gia Lạc cũng sửng sốt không kém, anh ta luôn có cảm giác vượt trội so với các bạn cùng lớp, bởi vì gia đình anh ta có tiền tỷ, nhưng bây giờ Trình Kiêu chỉ tiện tay tặng quà đã tương đương với 1/5 tổng tài sản gia đình anh ta!
Vừa rồi Tân Gia Lạc còn đắc ý vì bức tranh của thầy Hà mình tặng cho Điểm Hương không ai bì nổi.
Anh ta còn lấy nó ra đả kích Trình Kiêu, làm nhục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/1769294/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.