CHƯƠNG 171
Điểm Thế Dạ nhìn về phía Trình Kiêu, nói: “Trình Kiêu, có thể hay không nể mặt chú và dì, tha thứ vương đổng!”
Trình Kiêu nhìn vợ chồng Điểm Thế Dạ một chút, ánh mắt lại chuyển tới trên người Điểm Hương, hỏi: “Em thấy thế nào?”
Điểm Hương bỗng nhiên cảm giác nhịp tim đập hụt nửa nhịp, vội vàng cúi đầu xuống, nhỏ giọng nói: “Mặc dù Vương đổng có lỗi, nhưng vừa rồi Cậu Lôi đã dạy dỗ ông ta. Nói sao thì ông ta cũng có ân với nhà em, anh Trình Kiêu tha cho ông ta đi!”
“Cám ơn cô Điểm Hương!” Vương Khánh Sinh vui mừng nước mắt tuôn đầy mặt, không nghĩ tới lúc đó làm ra hành động do bị ép bất đắc dĩ, bây giờ lại giúp ông ta.
Trình Kiêu quét mắt nhìn Vương Khánh Sinh, thản nhiên nói: “Ông đi đi!”
Vương Khánh Sinh vui mừng: “Anh Trình chịu tha thứ cho tôi rồi?”
Trình Kiêu cất bước đi ra ngoài, lưu lại thanh âm bình thản: “Tôi chưa hề để ông ở trong mắt, nói gì mà tha thứ?”
Đám người kinh ngạc, nhìn bóng lưng Trình Kiêu, vậy mà cảm thấy như một ngọn núi lớn , nguy nga dốc đứng, cao không thể chạm!
“Tôi chưa hề để ông ở trong mắt, nói gì mà tha thứ?” Ha ha. . . . . . Vương Khánh Sinh trên mặt cười khổ: “Thì ra cậu ta vậy mà lơ đẹp tôi.”
Lôi Hồng Húc vỗ tay phát ra tiếng, cảm thán nói: “Quả nhiên không hổ là thần tượng, ngay cả đả kích người ta đều cá tính như vậy!”
Trình Kiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-re-vo-dung-la-tien-ton/1769328/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.