Hạ Tuyên Dương sinh vào ngày mùa đông, anh chọn sinh mổ.
Nam ngư không có đường thai nhi bình thường, bây giờ còn mang song bào thai, bụng rất lớn. Đợi đứa trẻ đủ tháng lập tức sinh ngay, nếu không cả ba người đều sẽ gặp nguy hiểm.
Tố chất thân thể của Hạ Tuyên Dương khỏe mạnh, lúc sinh cũng được gây mê nên không đau lắm.
Chỉ có Nghiêm Mẫn Hành ở bên ngoài hầu sinh là lo lắng không ngừng một giây, rất sợ lỡ như xảy ra vấn đề gì, còn âm thầm hạ quyết tâm, anh phải đi buộc ống dẫn tinh, sau lần sinh này về sau sẽ không sinh nữa.
Cũng may, quá trình sinh sản rất thuận lợi.
Đứa đầu tiên ra đời là một bé trai, sau đó là một bé gái, nhi nữ song toàn, góp thành một chữ "hảo".
Tên của con khi nhỏ là Hạ Tuyên Dương nghĩ ra, anh trai tên là Niên Niên, em gái tên là Tuế Tuế.
Về phần tên của bọn nhỏ khi lớn thì là Nghiêm Mẫn Hành lấy, anh trai tên là Nghiêm Mộ Huyên, em gái tên là Hạ Tư Mẫn.
Lúc Hạ Tuyên Dương nhìn thấy hai chữ này, còn suy nghĩ một hồi, nhận ra Nghiêm Mẫn Hành dùng một chữ đồng âm với tên đệm của họ để đặt cho con.
Hạ Tuyên Dương buồn cười nói: "Cũng may, tên thằng bé không phải là Mộ Dương, đồng âm là ‘chăn cừu’ nếu không về sau nó nhất định sẽ trách anh."
Anh nhìn hai đứa nhỏ đang ngủ say được đặt trong cái giường nhỏ ở bên giường của mình, chỉ cảm thấy thời gian mang nặng để đau thật là giá trị.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-tien-ca-cua-nhan-vat-phan-dien/877088/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.