Lục Tiểu Phong ôm đầu gối ngồi ở trên bệ cửa sổ, ngoài cửa sổ là vườn hoa tiêu điều, cùng với tiếng sóng biển phía sau vỗ vào vách đá, dưới lầu đều là nhân viên canh gác, người bên ngoài không vào được, người bên trong không ra được, kín không có kẽ hở. Trời cũng chẳng hề trong xanh, trong phòng không có bật lò sưởi, Lục Tiểu Phong chỉ mặc một cái áo len, một cái quần bò, cứ ngẩn người im lặng như vậy.
Một lát sau, tiếng gõ cửa vang lên.
Nàng không nói mời vào, người ở phía ngoài cũng sẽ tiến vào tự nhiên.
“Lục tiểu thư, hay phải gọi cô là Mông Sa?”
“Tùy ý.” Lục Tiểu Phong cũng không quay đầu lại, thuận miệng nói.
Kim Dục vén mái tóc dài lên, cười dễ thương, theo thói quen lắc mông, ngồi xuống ở trên giường.
Kim Dục không dễ chịu nhíu nhíu mày, “có ý tốt” khuyên giải nói: “Nơi này thật là lạnh, cô như vậy cũng vô dụng, vẫn nên bật lò sưởi lên để cho mình thoải mát một chút, không cần làm khó cho cơ thể của chính mình.”
“Từ xưa đến nay tôi không thích bật lò sưởi, không tin cô có thể hỏi Tiêu Duy.”
Kim Dục không thích cái loại giọng điệu tự cho mình là đúng của cô ta, có điều cô cũng không phải là cô của trước kia, hiện tại không thể so sánh được địa vị của hai người, trước kia Mông Sa được sủng ái, cô chẳng qua cũng chỉ là một con chó cái bị quẳng đi, nhưng hôm nay khác rồi, cô mới là nữ chủ nhân ở nơi này, cho nên, cô không phải tức
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chang-to-dai-chien-bach-cot-tinh/459785/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.