Dịch: melbournje
(Nếu có đoạn nào sai chính tả hay gì thì xin cmt nhắc tớ với ạ, cảm ơn!!)
****
Ngày thứ hai, Thẩm Nghi Hành đưa Lâm Vu về nhà. Hắn biết Lâm Vu trở về nhà sẽ sốt ruột, buổi sáng hơn bảy giờ, Thẩm Nghi Hành liền từ nhà xuất phát đi đến nhất trung.
Lâm Vu đeo balo, còn có một túi hành lý, đồ vật cũng không nhiều, có thể là một chút sách cùng quần áo.
Thẩm Nghi Hành hỏi: "Không có thứ gì khác sao?"
Lâm Vu lắc đầu, "Đã mang rất nhiều rồi."
Thẩm Nghi Hành cười, "Anh nghe Đình Đình nói, các em tối hôm qua ra ngoài ăn cơm."
Lâm Vu: "Ừm, đi ăn thịt xiên."
Thẩm Nghi Hành: "Mùi vị thế nào?"
Lâm Vu: "Vị cay đã che giấu hương vị của đồ ăn rồi."
Thẩm Nghi Hàng cười càng lúc càng lớn, "Tần Hành mời khách sao?"
Lâm Vu gật gật đầu.
Thẩm Nghi Hành tán thưởng nói: "Cậu ấy rốt cuộc rất biết chiếu cố người."
Từ nhỏ đến lớn, Tần Hành cái gì đều không để ý, nam sinh nữ sinh vây quanh hắn là chuyện bình thường a.
Hôm nay đường xá rất vắng nên bọn họ ra khỏi thành phố rất nhanh, tầm mắt đã không còn nhìn thấy dãy nhà cao tầng dày đặc.
Lâm Vu lấy ra quyển «Hoá học hữu cơ», Thẩm Nghi Hành liếc nhìn.
"Lão sư đề cử cho sao?"
"Tôn lão sư tặng cho em."
Thẩm Nghi Hành thoáng qua trầm ngâm, "Em có nghĩ tới sau này làm cái gì hay không? Học ngành nào?"
Vấn đề này cô ngẫu nhiên cũng sẽ nghĩ qua, chỉ là hiện tại còn không biết. Cô đã quen thuộc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-anh-bac-si-tan/1902345/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.