Cố Niệm không hiểu, tại sao lại gọi điện cho anh ta?
Sở Chiêu Dương vừa cầm điện thoại gọi đi, vừa quay đầu giải thích với cô, “Cậu ta mở một nhà hàng lẩu.”
Chuông reo chưa bao lâu, Yên Bắc Thành đã nhận máy.
“Hiếm có nha, Chiêu Dương, cậu chủ động gọi cho tôi có chuyện gì vậy?” Yên Bắc Thành hỏi.
“Cậu ship một nồi lẩu từ nhà hàng của cậu đến bệnh viện Sở Thiên cho tôi, tối nay ăn.” Sở Chiêu Dương nói, “Lát nữa sẽ gửi danh sách đồ ăn cần cho cậu.”
“Sao lại mang đến bệnh viện?” Yên Bắc Thành lấy làm kỳ lạ hỏi, “Lần trước nhà chúng tôi mang lẩu đến bệnh viện là vì Thừa Chi bị thương. Lần này là cậu bị thương à?”
“Không phải, cậu cứ mang đến đây là được.” Sở Chiêu Dương không giải thích nhiều.
“Ok.” Yên Bắc Thành đồng ý, “Lát nữa gửi wechat cho tôi những thứ cần nhé.”
Cúp điện thoại, Sở Chiêu Dương ngồi xuống bên cạnh Cố Niệm.
“Anh cởi giày ngồi xuống đây đi.” Cố Niệm dịch sang một chút, vỗ vỗ vị trí ở bên cạnh cô.
Sở Chiêu Dương nhìn, im lặng cởi giầy rồi ngồi xếp bằng bên cạnh Cố Niệm.
“Bữa tối em còn muốn ăn gì nữa?” Sở Chiêu Dương hỏi.
“Mực viên, cá viên, tôm viên, bò viên, tiết vịt, khoai nưa cắt sợi, thanh cua, cuống tim...” Cố Niệm nói một hơi rất nhiều thứ, “Thêm ít ba chỉ bò nữa đi.”
“…” Sở Chiêu Dương nhíu mày, “Em ăn được nhiều như vậy à?”
“Chẳng phải cả anh cũng ăn nữa sao?” Cố Niệm giơ tay xuyên qua khuỷu tay anh, lấy điện thoại nghịch.
Sở Chiêu Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1899938/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.