“Chú Sở, dì Cố!” Tề Hựu Tuyên kêu lên.
Tiểu Mộc Nhiên cũng chạy theo qua đây, nhẹ nhàng gọi bọn họ.
Cố Niệm thật sự rất thích mấy đứa nhỏ này. Lễ phép, hoạt bát đáng yêu lại hiểu chuyện, những cái đó không cần phải nói. Hơn nữa bọn chúng còn đều thừa kế ưu điểm nhan sắc của ba mẹ, mấy cặp vợ chồng đám Tề Thừa Chi cũng rất ưa nhìn. Nếu như không biết thân phận của bọn họ, dù có nói bọn họ là minh tinh cũng không có nghi ngờ.
Mấy đứa nhóc tướng mạo đương nhiên cũng không kém. Từng đứa một, trắng trắng mềm mềm, vô cùng đáng yêu.
Cố Niệm cười híp mắt nói chuyện với mấy đứa bé, phát hiện thiếu một đứa, liền hỏi: “Ninh Bạch đâu? Chưa đến à?”
Yên Hoài An ở đây nhưng lại không thấy Dụ Tử đâu.
“Ninh Bạch đi tè rồi.” Tề Hựu Tuyên nói, vừa rồi Yên Ninh Bạch ở đây cùng nghịch nước với bọn chúng. Đột nhiên nó muốn đi tè nhưng lại đang chơi vui, không muốn đi nên nhân lúc Dụ Tử không chú ý, cởi quần định tè bậy.
Lúc đó, mặt Tề Hựu Tuyên và Vệ Mộc Nhiên đều xanh mét.
May mà Dụ Tử phát hiện kịp thời, vội vàng xách đứa nhỏ mập mạp đến phòng vệ sinh.
Lúc này, Tề Hựu Tuyên đặc biệt không khách khí, không chút nhường nhịn bán đứng Yên Ninh Bạch đến cùng.
Lâm Sơ không nhịn được cười, đột nhiên nghe sau lưng có tiếng trẻ con mềm mại lại đặc biệt hoạt bạt: “Cháu Sở, cháu dâu!”
Không cần nói, dám gọi như vậy chỉ có bạn nhỏ Yên Ninh Bạch rồi.
Dụ Tử thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900288/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.