“Vì thế, anh yên tâm đi, tôi sẽ không tự ý hành động thiếu suy nghĩ đâu.”
Nghĩ đến những lời Cố Niệm vừa nói, Mạc Cảnh Thịnh mới tạm yên tâm một chút. Anh do dự hồi lâu rồi gật đầu: “Được, tôi đồng ý với cô. Vì thế cô cũng không được nuốt lời. Phải bảo vệ tốt bảo thân, không được tùy ý mặc kệ sống chết mà chuộc tội. Nếu không, tôi không có cách nào ăn nói với lão Sở.”
Cố Niệm gật đầu: “Được.”
Hai người quay trở lại căn phòng lúc nãy, những ánh mắt khác đầy vẻ kỳ quái nhìn Cố Niệm.
Chỉ có ánh mắt của Lí Thiếu Phong và Phó Vĩnh Ngôn là không thay đổi.
Phó Vĩnh Ngôn giải thích với Cố Niệm: “Sở Chiêu Dương đã vào trong rồi, vẫn chưa có gì bất thường.”
Cố Niệm gật đầu, cảm ơn Phó Vĩnh Ngôn, mắt hướng vào màn hình, trong lòng lo sợ Sở Chiêu Dương sẽ gặp chuyện ngoài ý muốn.
Mạc Cảnh Thịnh nhìn đồng hồ trên tay, nói: “Chúng ta đối chiếu thời gian một chút.”
Mọi người chỉnh thời gian của đồng hồ trên tay xong, vài phút sau, tai nghe của Mạc Cảnh Thịnh có tiếng động vang lên. Là chỉ huy đặc cảnh đang ẩn nấp bên ngoài liên lạc với Mạc Cảnh Thịnh.
Mạc Cảnh Thịnh nói một tiếng: “Được”, sau đó quay sang mọi người: “Xuất phát!”
Bọn họ tiến đến gần trang viên, cửa xe liền bị người từ bên ngoài gõ lên. Mạc Cảnh Thịnh mở cửa ra, bên ngoài một người mặc đồng phục đang đứng, đó là đặc cảnh vũ trang.
Anh ta cúi chào Mạc Cảnh Thịnh rồi nói: “Ba phút nữa chúng ta sẽ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900458/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.