“Nhận lại?” Cố Lập Thành hừ một tiếng, không khách khí nói, “Cậu dựa vào cái gì mà nhận lại? Nhận lại để Cố Niệm bị ba mẹ câu ức hiếp sao? Ba mẹ cậu vốn không vừa ý Cố Niệm, năm đó lại hại nó như vậy. Đứa trẻ mà nó sinh ra, bọn họ có thể hài lòng không? Con gái và cháu ngoại tôi phải đến chỗ ba mẹ cậu để chịu ức hiếp chứ?”
“Lập Thành.” Mục Lam Thục nhẹ nhàng kéo kéo cổ tay áo Cố Lập Thành, “Bánh Gạo Nhỏ đang ở đây.”
Đừng để nó nghe thấy, trong lòng sẽ khó chịu, sau này sẽ bị ám ảnh.
Cố Lập Thành vỗ vỗ tay Mục Lam Thục: “Phải để cho nó nghe.”
Cậu nhóc này rất thông minh, Cố Lập Thành biết rõ. Chỉ mới tiếp xúc trong thời gian ngắn nhưng ông biết rõ, Bánh Gạo Nhỏ không giống như những đứa trẻ bình thường khác.
“Sau khi nó trở về, sẽ phải đối diện, nên cũng cần biết ông bà nội nó là người thế nào, đối với nó sẽ có thái độ ra sao. Tránh lúc đó bọn họ có thái độ không tốt, sẽ khiến nó bị tổn thương nặng hơn.” Cố Lập Thành nhẹ nhàng giải thích.
Cậu nhóc cũng rất thông minh, chớp chớp mắt, hỏi Cố Niệm: “Mẹ ơi, họ không thích con sao?”
Trong mắt cậu, Cố Niệm là tốt nhất. Người không thích Cố Niệm, cậu cũng không thích họ. Vì thế, đến ông nội bà nội cũng không thèm gọi.
Cố Niệm không biết nên nói sao với Bánh Gạo Nhỏ, Cố Lập Thành liền giải thích: “Ông bà nội con không thích mẹ con, vì cảm thấy thân phận mẹ con không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900585/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.