Khó khăn lắm, Sở Chiêu Dương mới chịu buông tha cho cô.
Đây còn là trong văn phòng nữa, Cố Niệm vô cùng lúng túng, vội vã mặc lại quần áo, thu dọn tất cả.
“Có mệt không? Nghĩ ngơi một chút nhé?” Sở Chiêu Dương vẫn dùng dáng vẻ rất nghiêm túc nói.
Cố Niệm: “...”
Cô đâu dám nói không mệt chứ!
Cô bèn thành thật trở về ngồi trên sô pha. Thấy Sở Chiêu Dương muốn bước qua, cả người cô đều căng thẳng, vội vã nói: “Anh mau đi làm việc đi, còn như vậy nữa, em sẽ về đó.”
Sở Chiêu Dương bất đắc dĩ: “Chiều hôm nay thật sự chẳng có việc gì để làm cả. Vốn định ở cùng em mà.”
“...” Cố Niệm giật giật khóe miệng, “Thật sao?”
Sở Chiêu Dương bất đắc dĩ cười nói: “Chuyện này cũng lừa em được sao?”
“Em đã hứa với Bánh Gạo Nhỏ sẽ mua quà cho con, hay là chúng ta đi dạo một vòng đi?”
“Không mệt nữa à?” Sở Chiêu Dương liếc cô một cái.
Cố Niệm: “...”
“Không trêu em nữa.” Sở Chiêu Dương cong môi, “Nhìn em sợ đến mức nào kìa.”
Vừa nói, vừa bước đến mặc áo khoác vào, rồi cầm chìa khóa, thu xếp một chút, rồi giơ tay ra với Cố Niệm: “Đi thôi.”
Cố Niệm đặt tay vào lòng bàn tay của Sở Chiêu Dương, thuận thế để anh kéo cô đứng dậy.
“Anh đợi em một chút.” Cố Niệm nói, liền buông tay Sở Chiêu Dương ra, bước vào toilet.
Nhìn vào gương sửa sang lại một chút, vốn chẳng có gì không ổn, chỉ là sắc mặt có hơi đỏ một chút, khóe mắt mang theo chút ý xuân thôi. Rõ ràng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900661/chuong-550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.