Cậu nhóc kéo kéo ống tay áo của lão gia: “Ông cố ơi, con muốn ngủ cùng với mẹ của con.”
“Cái này còn không đơn giản sao. Để cho mẹ con cũng ở lại đây với con là được rồi.”
Cố Niệm: “...”
Ánh mắt của cậu nhóc căng thẳng nhìn Cố Niệm: “Mẹ ơi, mẹ ở lại với con được không?”
Cố Niệm thấy vẻ mặt của cậu nhóc tràn đầy kỳ vọng, lại nhìn sang lão gia và lão thái thái, liền gật đầu đồng ý: “Được.”
Sau đó, liền thấy lão gia nhướn mi với Sở Chiêu Dương, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
Cố Niệm: “...”
Tại sao cô lại cảm thấy lão gia cố ý chứ?
Sau một lát, dì Cao liền trở về, lão gia cũng nhận được điện thoại. Đầu dây điện thoại bên kia nói không phát hiện bất cứ điều gì khác thường, lão gia gật đầu. Dì Cao đi vào bếp chuẩn bị bữa cơm, lão gia liền thúc giục Sở Chiêu Dương nhanh chóng gọi điện thoại cho Cố Lập Thành.
Sở Chiêu Dương lấy điện thoại di động ra, không lâu sau, Cố Lập Thành nhận cuộc gọi.
“Ba.” Sở Chiêu Dương bình tĩnh gọi.
Cố Lập Thành: “...”
Tâm tình của lão gia và lão thái thái có chút phức tạp, đã rất lâu không có nghe thấy Sở Chiêu Dương gọi một tiếng “Ba” rồi, Cho dù là trước đây lúc gọi Sở Gia Hồng cũng không thật lòng như vậy.
Ai bảo cha ruột của anh càng ngày càng hồ đồ, không đáng tôn trọng chứ?
“Có việc gì không?” Cố Lập Thành kiềm chế khóe miệng rút rút nhưng không trực tiếp phản bác lại Sở Chiêu Dương.
Khóe môi của Sở Chiêu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900690/chuong-569.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.