Lớn hơn chút nữa, lúc anh hai, ba tuổi, thực sự giống hệt Bánh Gạo Nhỏ bây giờ. Nếu như không phải ảnh chụp đã ố vàng thì có lẽ sẽ cho rằng đó là cậu nhóc kia ấy chứ.
“Thảo nào bà nội bảo Bánh Gạo Nhỏ với anh khi còn bé giống nhau như đúc.” Cố Niệm vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé tròn tròn của Sở Chiêu Dương trong bức ảnh, “Thật sự rất giống.”
Vốn dĩ anh không có ấn tượng nhiều lắm với dáng vẻ của mình khi còn bé, vậy nên khi gặp con trai, anh cũng không có nhiều cảm giác. Bây giờ nhìn lại ảnh chụp trước kia, anh mới nhận ra anh và con trai thật sự giống như đúc từ một khuôn ra vậy.
Sở Chiêu Dương ôm chặt Cố Niệm, hôn lên môi cô một cái.
Cô nhóc này, sao lại giỏi thế cơ chứ!
Cố Niệm thấy Sở Chiêu Dương đột nhiên xông tới như thế thì có chút bối rối, cũng không biết anh bị làm sao nữa. Cô ngây người, liền bị Sở Chiêu Dương bóp mũi: “Choáng rồi hả?”
Cố Niệm: “...”
Chẳng phải là tại anh sao?
Cố Niệm không nói chuyện, lại tiếp tục xem ảnh. Phía sau còn có ảnh lúc Sở Chiêu Dương lớn hơn chút nữa, thời điểm lên tiểu học. Anh mặc bộ đồng phục học sinh của trường tiểu học, là một shota đáng yêu.
Bên cạnh anh còn có mấy đứa nhỏ khác đứng cùng, dáng vẻ kia có thể nhận ra là mấy người Tề Thừa Chi.
“Thì ra khi đó anh đã có quan hệ tốt như vậy với bọn họ rồi.” Cố Niệm ngạc nhiên.
“Trong này hình như không có ảnh chụp lúc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900700/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.