Nhưng ngược lại càng khiến hỏa khí trong người Nam Cảnh Hành mạnh hơn.
Nam Cảnh Hành nắm chặt cổ tay cô, nghiến răng nghiến lợi trầm giọng nói: “Thỏa mãn cô.”
Sức lực của anh có hơi lớn, Trình Dĩ An bị mùi hương trong căn phòng lúc nãy ảnh hưởng, không còn là chính mình nữa nhưng vẫn cảm thấy đau. Cô khó chịu nhíu mày, sự tiếp xúc của Nam Cảnh Hành khiến cô thoải mái, nhưng cái đau từ cổ tay lại khiến cô khó chịu. Cảm giác mâu thuẫn này khiến cô nũng nịu hừ hừ hai tiếng. Âm thanh này khiến chút lý trí cuối cùng trong đầu Nam Cảnh Hành cũng triệt để đứt đoạn. Anh đè chặt cổ tay cô lên tường, cúi đầu lấp kín môi cô. Không ngờ hương thơm ngọt ngào đó trên môi cô cũng có, anh vừa chạm vào liền không tự chủ tiến vào sâu hơn. Cánh môi cô mềm mại hơn bất kỳ thứ gì trên đời. Đại não vốn luôn bình tĩnh, lúc này lại căng ra, không muốn suy nghĩ gì nữa, chỉ muốn đắm chìm mãi trong hương thơm ngọt ngào đó. Anh chủ động quấn lấy cô, bị sự ấm áp của cô vây quanh, không muốn rời xa nữa.
Hương thơm ngọt ngào của cô cứ quấn lấy anh.
Nam Cảnh Hành một tay giữ chặt hai tay cô, một tay buông xuống dọc theo mái tóc dài mềm mượt của cô, đi xuống dưới. Lòng bàn tay nóng bỏng của anh quét qua gương mặt mịn màng của cô, đầu ngón tay hơi chai quét qua vành tai trắng nõn.
Toàn thân Trình Dĩ An đều run lên như bị một dòng diện vây quanh, vành tai đỏ bừng,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900795/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.