Cậu nhóc lập tức vui vẻ nhận lấy sủi cảo của Cố Lập Thành, lại còn nói rất nghĩa khí: “Con sẽ ăn giúp ông ngoại một cái.”
Cố Lập Thành cười híp mắt nói cám ơn với cậu nhóc, cậu nhóc dùng đôi đũa gắp sủi cảo, vẫn rất căng thẳng, chỉ sợ bên trong cái bánh này cũng không có tiền xu.
Bé nhỏ giọng lẩm bẩm với cái sủi cảo: “Thần tài ơi, người nhất định phải phù hộ cho con, để ăn được một đồng tiền xu nha.”
Tuy rằng âm thanh cậu nhóc lẩm bẩm rất nhỏ, nhưng Cố Niệm ở bên cạnh vẫn nghe được. Cô nhìn Bánh Gạo Nhỏ, trên trán đầy sọc đen. Thằng nhóc này, từ lúc nào lại mê tiền như thế chứ, còn học được cách vái tài thần gia nữa.
Cậu nhóc rất hồi hộp, cái miệng nhỏ cắn một cái, lúc ăn đến miếng thứ hai, lập tức nhìn thấy đồng tiền xu được giấu ở trong nhân sủi cảo, chỉ lộ ra một điểm nhỏ màu bạc. Cậu nhóc ngạc nhiên kêu một tiếng, lập tức gẩy nhân sủi cảo ra, để lộ ra toàn bộ đồng tiền xu.
“Tiền xu, là tiền xu! Ông ngoại ơi, cái bánh mà ông không ăn hết, bên trong có tiền xu đó!” Cậu nhóc hưng phấn nói với Cố Lập Thành.
Cố Lập Thành cười gật đầu: “Bánh Gạo Nhỏ có lòng tốt ăn giúp ông ngoại, kết quả là ăn được tiền xu, đây là lòng tốt sẽ được báo đáp đó.”
Cậu nhóc không nghi ngờ ông, dùng sức gật đầu, thấy ông ngoại nói không sai, có lòng tốt thì sẽ được báo đáp. Bé giúp ông ngoại ăn sủi cảo mà ông ngoại không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1900992/chuong-722.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.