Nếu không phải bị Sở Chiêu Dương ôm vào lòng, với sự hào hứng của Cố Niệm, suýt chút nữa đã đưa hai tay ra ngoài cửa sổ. Cô vừa mới giơ tay ra, liền bị Sở Chiêu Dương kéo trở lại: “Bên ngoài lạnh, không cần tay nữa à?”
Bình thường hay nhắc nhở Bánh Gạo Nhỏ, nay cô thế này, bỗng trở thành đứa trẻ chưa lớn. Cố Niệm lè lưỡi, không dám đưa tay ra. Sở Chiêu Dương nhìn thấy cô vừa lè lưỡi ra rồi nhanh chóng rút lại, miệng anh đột nhiên trở nên vô cùng khô nóng. Cổ họng anh cử động, cúi đầu cướp lấy môi cô. Nhìn dáng vẻ vô cùng căng thẳng của cô gái nhỏ trong lòng mình, Sở Chiêu Dương ngưng cười, ngọn lửa trong lòng càng cháy dữ dội.
“Chúng ta ra ngoài đi dạo nhé?” Sở Chiêu Dương nắm lấy tay Cố Niệm.
Quả nhiên ánh mắt Cố Niệm sáng lên, vô cùng kinh ngạc vì Sở Chiêu Dương lại chủ động muốn dẫn cô ra ngoài đi dạo.
“Thật không?” Cả gương mặt Cố Niệm đều sáng lên.
“Mấy hôm nay không khí ở thành phố B rất tốt, tuyết rơi không dày, có thể ra ngoài đi dạo. Trong thành phố có lẽ tuyết sẽ không lớn như vậy, ở đó nhiệt độ cao hơn một chút, nếu chỉ rơi trong thời gian ngắn, mặt đất có lẽ không giữ được tuyết, chi bằng nhân cơ hội tối nay ngắm tuyết rơi.” Sở Chiêu Dương giải thích.
Cố Niệm vội gật đầu, không đợi được mà kéo Sở Chiêu Dương ra bên ngoài. Tuyết rơi rất to, giống như Sở Chiêu Dương nói, nhiệt độ ở đây thấp hơn trong thành phố rất nhiều, hơn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901123/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.