Sở Chiêu Dương bất giác trừng mắt nhìn Cố Niệm
Cố Niệm: “...”
Không sai, thật sự là đang trừng mắt nhìn cô.
Sở Chiêu Dương không nói gì, lỗ tai đỏ bừng. Sở Chiêu Dương không ngờ Cố Niệm lại đột nhiên nhớ lại lúc đó. Lúc nãy ánh mắt cô nhìn xa xăm, không lẽ là đang nghĩ về chuyện đó?
Anh cũng không ngại ngùng mà thừa nhận, “Lần đầu gặp.”
“Lần đầu…” Cố Niệm chớp chớp mắt, “gặp?”
Lúc đó, anh đã thích cô?
“Nhìn không ra nha…” Cố Niệm lẩm bẩm trong miệng.
Lúc đó anh rất lạnh lùng mà, đến một câu hoàn chỉnh cũng không nói. Cố Niệm không thể nào ngờ được lúc đó anh đã có ý với cô rồi.
Anh bày tỏ với cô là khi nào? Dường như là sau khi hai người có rất nhiều hiểu lầm.
Sở Chiêu Dương đang định nắm lấy tay Cố Niệm, nhưng động tác lại dừng lại, cảm thấy bị đả kích, “Không nhìn ra?”
Anh thể hiện rất rõ ràng mà.
“Lúc đó anh không nói gì nhiều với em mà.” Cố Niệm nói
Sở Chiêu Dương: “...”
Dù nói ít thì biểu hiện của anh cũng rất rõ mà. Ít nhất thì so với người khác, thái độ của anh đối không thể nào rõ ràng hơn.
“Ngôn Sơ Vi và Giang Hướng Tuyết đều nhìn ra.” Sở Chiêu Dương không giấu giếm.
Người anh không thích thì thấy rất rõ ràng, nhưng người anh thích thì lại hồ đồ không biết.
Bất giác nghe được tên của những người cô đã quên đi rất lâu từ miệng anh, Cố Niệm cảm thấy không đúng lắm.
“Anh còn nhớ bọn họ sao?” Cố Niệm nhíu mày nói.
Sở Chiêu Dương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901154/chuong-812.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.