Tiểu Cảnh Thời và Mạc Cẩm Tây đều rất buồn chán.
Tiểu Cảnh Thời oán trách: “Ba thật là, tự nhiên qua đội của con làm gì, cản trở hết sức!”
Phó Dẫn Tu nhíu mày: “Nói lại xem?”
Tiểu Cảnh Thời nói rồi trốn ra sau lưng Minh Ngữ Đồng, “Đồng Đồng, con sợ!”
Phó Dẫn Tu: “...”
Minh Ngữ Đồng thương xót ôm Tiểu Cảnh Thời vào lòng. Phó Dẫn Tu hung hăng với Tiểu Cảnh Thời như vậy, thật là khó tưởng tượng, bao nhiêu năm qua, Tiểu Cảnh Thời sống với anh thế nào, đã chịu bao nhiêu uất ức và sự giáo huấn. Nghĩ đến cảnh Tiểu Cảnh Thời một mình lẻ loi, không có mẹ chăm sóc, bên cạnh chỉ có một người ba nghiêm khắc, hơn nữa lại rất hay không nói lí lẽ, trong lòng Minh Ngữ Đồng vô cùng khó chịu.
Phó Dẫn Tu cắn răng nhìn Tiểu Cảnh Thời.
Giả vờ!
Lại giả vờ!
Lúc này, giáo viên bắt đầu cho hoạt động thứ ba, cũng là hoạt động cuối cùng của hôm nay. Hoạt động này tổ chức ở ngoài phòng học.
Giáo viên dẫn mọi người đến một sân tập của học sinh tiểu học. Đến sân tập, giáo viên mới nói rõ quy tắc, “Lần này chúng ta sẽ chơi theo kiểu gia đình, gia đình nào có ba mẹ ở đây thì có thể tham gia.”
Lúc này, có năm bạn nhỏ ba mẹ đều có mặt nên đứng ra bên ngoài. Tiểu Cảnh Thời nhìn thấy, một tay kéo Phó Dẫn Tu, một tay kéo Minh Ngữ Đồng, “Ba, Đồng Đồng, chúng ta cũng tham gia đi!”
Minh Ngữ Đồng lắc đầu, cô không phải...
Giáo viên mỉm cười nhìn qua, nói: “Cũng không nhất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901290/chuong-904.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.