“Tối hôm đó, Minh Tư Liên vốn định hãm hại cô.” Tưởng Lộ Liêm nói, “Cô ta muốn Cố Minh Khải hủy hoại cô, ai ngờ cô lại được cứu, cô ta ngược lại là kẻ bị hại.”
Tưởng Lộ Liêm cười khổ, “Chỉ là đối phương cũng hãm hại cả tôi. Để tôi và Minh Tư Liên ở cùng nhau, lúc đầu tôi còn không hiểu, dù muốn hại ngược lại Minh Tư Liên, nhưng tại sao lại dính đến tôi? Sau đó tôi hiểu ra, chuyện này liên quan đến Phó Dẫn Tu. Cố Minh Khải nói Phó Dẫn Tu bắt anh ta đi, cắt đứt gân tay gân chân của anh ta, rõ ràng là muốn trút giận cho cô.”
Minh Ngữ Đồng lắc đầu, điều này thì không thể. Người như Phó Dẫn Tu, làm sao có thể trút giận cho cô? Có lẽ anh ta chỉ không muốn người phụ nữ từng là của anh ta bị Cố Minh Khải chạm vào.
“Vì thế tôi nghĩ có lẽ là Phó Dẫn Tu sắp xếp để tôi vào phòng của Minh Tư Liên.”
“Ngữ Đồng, giữa cô và Phó Dẫn Tu là chuyện gì?” Tưởng Lộ Liêm hỏi nhỏ, “Đừng hiểu lầm, tôi chỉ muốn hỏi rõ ràng, sau đó tôi mới quyết định sẽ theo đuổi cô thế nào. Nếu chỉ đơn thuần là thích cô, tôi chỉ cần cạnh tranh với anh ta, giành lấy thiện cảm của cô. Nếu cô cũng thích anh ta, tôi sẽ nỗ lực nhiều hơn, bất luận là trên phương diện làm người yêu hay làm chồng, cũng sẽ làm xuất sắc hơn anh ta.”
Còn về công việc?
Tưởng Lộ Liêm không phải là cậu bé nhiệt huyết dâng trào, sẽ không xông ra, muốn chiến thắng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901301/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.