“Cô đang tìm cái gì vậy?” Phó Dẫn Tu nhíu mày hỏi.
“Ở đâu, ở đâu... Ở đâu...”
Sau đó cô lại đẩy Phó Dẫn Tu ra, đi đến phòng khác nhưng vẫn không thể tìm được quyển nhật ký kia.
Bỗng nhiên cô quay trở về, nhìn Phó Dẫn Tu.
Phó Dẫn Tu nhíu mày, “Nhìn cái gì?”
“Quyển nhật ký kia đâu?” Trong lòng Minh Ngữ Đồng tràn đầy rối loạn, nắm lấy áo Phó Dẫn Tu.
“Nhật ký gì cơ?” Sắc mặt Phó Dẫn Tu trầm hơn.
“Anh nói cho tôi biết anh giấu nhật ký ở chỗ nào? Anh lấy nó thì có ích lợi gì chứ? Nó đối với anh mà nói cũng chả có tác dụng gì, anh trả lại cho tôi có được không?”
“Cô nghi ngờ tôi cầm quyển nhật ký vô dụng kia đi sao?”
Minh Ngữ Đồng lập tức tỉnh táo lại. Đúng vậy, lấy năng lực và phong cách của Phó Dẫn Tu, cho dù thật sự muốn tìm cái gì thì cũng có thể làm được đến mức mà thần không biết quỷ không hay, làm cho người ta căn bản không có cách nào phát hiện đã bị đánh mất cái gì ngay lập tức.
Anh tuyệt đối sẽ không đơn giản thô bạo lật tung chỗ này lên như vậy!
Trong quyển nhật ký kia chỉ ghi chép lại những gì cô đã gặp phải và nỗi nhớ với Cảnh Thời. Nếu như đối phương cầm để uy hiếp cô thì chỉ sợ chuyện của Cảnh Thời bị đối phương cho ra ngoài ánh sáng, sẽ tạo thành thương tổn đối với Cảnh Thời.
Đang nghĩ ngợi, lại nghe được Phó Dẫn Tu cười một tiếng.
Minh Ngữ Đồng nhìn sang, thấy Phó Dẫn Tu thất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901352/chuong-928.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.