“ Nhưng dù là lí do gì, Phó Dẫn Tu, tôi từ bỏ rồi.”
Phó Dẫn Tu hoảng loạn, “Em đừng từ bỏ anh.”
“Tôi là gì đối với anh? Anh tổn thương tôi, cảm thấy chỉ cần bù đắp là được. Chuyện lúc trước không ai làm sai với ai. Hiểu lầm giữa hai chúng ta, có thể nói là do cả hai không tin tưởng đối phương. Vì tôi cũng hiểu lầm anh nên tôi cũng không có tư cách trách anh. Nhưng dù là như vậy, tôi cũng chưa từng nghĩ sẽ gây tổn thương cho anh. Đó là điểm khác nhau giữa hai chúng ta. Phó Dẫn Tu, anh hiểu không?”
Phó Dẫn Tu ngơ ngác, tay nắm lấy hai vai cô từ từ buông ra.
Minh Ngữ Đồng giơ tay chỉ ra cửa, “Anh đi đi.”
Phó Dẫn Tu không muốn đi, nhưng anh biết dù anh có ở đây thêm nữa thì Minh Ngữ Đồng cũng sẽ không tha thứ cho anh.
Cô nói đúng, anh chưa từng tôn trọng cô. Từ đầu tới cuối, anh chưa từng làm chuyện gì đúng.
Cô rõ ràng có nhiều sự lựa chọn tốt hơn. Dù chỉ có một mình, cô cũng có thể trân trọng bản thân mình hơn. Hà tất phải ở bên anh để chịu uất ức?
Nhưng anh đã thay đổi rồi!
Nhất định anh sẽ nuông chiều cô, bất luận cô làm chuyện gì, là đúng hay sai, anh cũng không làm cô tức giận nữa.
Không, anh sẽ không từ bỏ.
Hôm nay không được thì ngày mai.
Dù cho cô kết hôn với người khác rồi thì anh cũng sẽ cướp cô lại.
Phó Dẫn Tu lưu luyến nhìn Minh Ngữ Đồng, “Anh đi đây, em đừng khóc.”
Phó Dẫn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901414/chuong-965.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.