Tưởng Lộ Liêm ngạc nhiên, “Ngữ Đồng, cơ thể em không khỏe sao? Chỗ nào không khỏe? Sao em không nói với anh?”
Nếu biết, anh ta sẽ không đưa cô đi ăn đồ Nhật.
Tưởng Lộ Liêm vừa tự trách vừa hối hận, thật sự là anh suy nghĩ không đủ thấu đáo. Trước đó ở trong xe, chỉ hỏi cô không thích ăn gì. Minh Ngữ Đồng nói cô không kén chọn, vì thế anh ta trực tiếp đưa cô đến nhà hàng Nhật anh ta thích.
Thật ra Minh Ngữ Đồng cũng không định ăn mà chỉ muốn nói rõ với Tưởng Lộ Liêm.
Sau khi nói rõ, hai người cùng ngồi ăn, không phải rất ngại ngùng sao?
Cô không trả lời câu hỏi của Tưởng Lộ Liêm, chỉ nhìn Phó Dẫn Tu cười mỉa mai, “Lúc đầu vì anh, không phải tôi đã chịu không ít uất ức sao? Hiện giờ anh có tư cách gì chỉ trích người khác?”
Phó Dẫn Tu trầm mặc, đúng vậy, hiện giờ nghĩ lại anh mới biết, thì ra lúc đầu Minh Ngữ Đồng vì nhân nhượng anh nên mới để bản thân chịu uất ức. Cô thích yên tĩnh, không thích vận động cho lắm, càng không thích những thứ cảm giác mạnh. Nhưng anh lại thích vùng vẫy, Minh Ngữ Đồng rõ ràng rất sợ, nhưng vẫn ở bên cạnh anh, ép bản thân mình phải học. Lúc đầu cô không độc lập, kiên cường như vậy. Tính cách hiện giờ của cô, có vài người đàn ông sẽ không thích, cảm thấy không dịu dàng, nhưng cũng có người thấy thích, ví dụ Tưởng Lộ Liêm. Nhưng nếu cô có thể dịu dàng hơn một chút, có lẽ là Tưởng Lộ Liêm sẽ càng thích
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901416/chuong-967.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.