Cuối cùng sự chú ý của Minh lão gia mới chuyển lên người Phó Dẫn Tu. Thấy Phó Dẫn Tu từ đầu đến cuối đều đứng bên cạnh Minh Ngữ Đồng, bây giờ vẫn đang nắm chặt tay cháu gái ông không buông. Cộng thêm vừa rồi luôn thừa cơ hội gây rối.
Ánh mắt Minh lão gia tử chợt lóe lên, hỏi: “Cậu Phó sao lại ở đây?”
Minh Ngữ Đồng vừa định giải thích, Phó Dẫn Tu đã ngẩng cao đầu ưỡn ngực, dáng vẻ đầy khí thế, “Tôi sợ Đồng Đồng bị ức hiếp.”
Minh lão gia: “...”
Minh lão gia nổi giận, tay cầm gậy nện mạnh xuống đất, “Đây là nhà của con bé, có thể bị ức hiếp gì chứ?”
“Sao không thể?” Phó Dẫn Tu cười lạnh, “Vừa bị Minh Tư Liên ức hiếp, vẫn chưa thể đòi lại, lại bị trưởng bối trong nhà ngăn cản. Đồng Đồng bị ức hiếp, không ai trút giận cho cô ấy. Tôi không ở đây, không lẽ cô ấy phải một mình gánh chịu những chuyện này sao? Những lời đó ai sẽ đứng ra nói?”
“Tôi.” Minh Ngữ Tiền liền nói, “Không có anh, tôi cũng sẽ đứng ra nói!”
Phó Dẫn Tu: “...”
Cậu em vợ cuồng chị gái này sao lại phiền như vậy chứ!
“Đồng Đồng sẽ để cậu nói sao?” Phó Dẫn Tu cười lạnh hỏi.
Minh Ngữ Tiền: “...”
Vì muốn tốt cho cậu ta, Minh Ngữ Đồng nhất định sẽ ngăn cản cậu ta.
“Đến cả cháu cũng cảm thấy không công bằng với chị cháu, phải không?” Minh lão gia hỏi Minh Ngữ Tiền.
Minh Ngữ Tiền không cần suy nghĩ, “Vâng!”
“Hai con cũng thấy thế?” Minh lão gia lại hỏi Minh Tịnh Sơn và Chu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901534/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.