Minh Ngữ Đồng ngạc nhiên nhìn tay anh, cổ họng chua xót lại ấm áp. Ánh nến ấm áp lung linh như đang dịu dàng vuốt ve cổ cô. Nhưng điều khiến cô xúc động nhất chính là câu nói của Phó Dẫn Tu.
Minh Ngữ Đồng chầm chậm dời mắt khỏi bàn tay anh, nhìn lên khuôn mặt anh. Ánh sáng lung linh êm dịu khiến anh trông cực kỳ đẹp trai. Những đường nét lạnh lùng cương nghị cũng trở nên dịu dàng, hòa nhã.
Phó Dẫn Tu đang mỉm cười nhìn cô, dưới ánh nến, ánh mắt ánh sáng lấp lánh lại dạt dào tình ý. Minh Ngữ Đồng bất giác mỉm cười. Cô chậm chạp giơ tay lên, đặt vào lòng bàn tay anh. Phó Dẫn Tu lập tức nắm chặt tay cô, giống như sợ cô đổi ý.
Đi đến cửa nhà, Phó Dẫn Tu đặt ngón tay vào khóa cửa vân tay, cửa được mở ra. Phó Dẫn Tu không dẫn Minh Ngữ Đồng vào trong ngay, anh đột nhiên cúi người, bế ngang cô lên.
Dưới anh mắt ngạc nhiên của Minh Ngữ Đồng, Phó Dẫn Tu ghé sát vào lỗ tai ửng đỏ của cô nói khẽ: “Ừ, anh nghĩ anh đã dẫn bảo bối quan trong nhất của lòng anh quay về, anh phải bế cô ấy vào trong.”
Minh Ngữ Đồng: “...”
Người đàn ông này mà sến sẩm, thực sự khiến người ta khó lòng chống cự.
Rõ ràng là họ đã làm những động tác còn thân mật hơn, nhưng lúc này Minh Ngữ Đồng lại cực kỳ căng thẳng.
Cô vòng một cánh tay qua cổ anh, túm chặt lấy vai bên kia của anh. Tay còn lại không dám giơ cao, đang túm vạt áo trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901585/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.