Người canh gác do dự một hồi, cắn răng, kiên trì nói: “Thưa ngài, ông chủ đã hạ lệnh, trừ phi ngài ấy đồng ý, không được phép cho bất kỳ ai vào gặp Hà Nhược Di.”
“Ta là người khác sao?” Phó Nhân Kiệt lạnh lùng nói, “Lệnh của nó thì các người nghe. Lệnh của ta, các người không nghe sao? Ta không biết từ khi nào, Phó Dẫn Tu nó đã trực tiếp trèo qua đầu ta, còn ta thì trở thành một kẻ vô dụng trong tổ chức Thorny?”
“Thuộc hạ không có ý này.” Người canh gác khó xử nói.
“Không có thì tránh ra!” Phó Nhân Kiệt quát lên.
Người canh gác đứng yên bất động, cũng không biết nên làm sao mới phải. Dưới sự thúc ép của Phó Nhân Kiệt, trán hắn đổ đầy mồ hôi.
“Còn không tránh ra! Lẽ nào ta đã không còn địa vị gì trong tổ chứ Thorny nữa rồi sao? Xem ra hôm nay nếu như ta không làm được gì thì sau này sẽ không ai coi ta ra gì nữa.”
“Thuộc hạ không dám.” Người canh trại lập tức nói.
“Nói không dám nhưng vẫn không coi ta ra gì?” Phó Nhân Kiệt nói xong, giơ chân đạp tên canh trại. Người canh gác không dám đánh trả, không dám chống cự, chỉ có thể chịu đựng.
Phó Nhân Kiệt sải bước đi về phía người vừa cản đường ông ta, “Còn muốn cản ta? Cho rằng tổ chức Thorny này không còn do ta đứng đầu đúng không? Nhưng tổ chức này cũng không hoàn toàn thuộc về Phó Dẫn Tu! Nhìn kĩ xem ta là ai!”
Đúng là bây giờ Phó Dẫn Tu là người đứng đầu tổ chức Thorny. Nhưng Phó
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901601/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.