Có thể được đàn ông nuôi là bản lĩnh của bọn họ, vì sao còn phải tự mình liều sống liều chết cơ chứ? Hơn nữa, bọn họ vốn đã xuất thân từ nhà giàu có, cần gì phải độc lập nữa?
Nhìn hiện tại mà xem, bọn họ có chồng, có con, ngoại trừ một chút chuyện nho nhỏ thì thật ra cũng không có chuyện gì đáng để phiền não cả. Bọn họ cảm thấy bây giờ mình đã tốt hơn rất nhiều so với Minh Ngữ Đồng, bởi vậy lúc này mới muốn thể hiện cảm giác ưu việt ở trước mặt cô.
“Chẳng qua chỉ là không tìm được đối tượng nên tự thôi miên mình mà thôi.” Tôn Giai Thiến khinh thường giễu cợt một tiếng.
Minh Ngữ Đồng khẽ nhếch khóe miệng lên, không nói chuyện. Tam quan khác nhau nên không có cách nào để nói chuyện với nhau được. Cô không cần thiết phải ở chỗ này để cho người khác cười nhạo.
Chỉ là Minh Ngữ Đồng vừa muốn mở miệng thì lại nghe thấy Mộc Thu Tử hỏi: “Ngữ Đồng, trước có lời đồn…”
Sắc mặt của Minh Ngữ Đồng bỗng chốc trở nên lạnh lẽo. Cô muốn khách khí, nhưng có một vài người lại không muốn sống chung hòa bình với người khác.
“Lời đồn gì cơ?” Minh Ngữ Đồng hỏi.
Mộc Thu Tử nghẹn lại một cái, ở dưới ánh mắt của cô, suýt nữa không hỏi ra được.
“Tôi không có thời gian để nghe mấy lời đồn này.”
Mộc Thu Tử bị Minh Ngữ Đồng chặn họng, Tôn Giai Thiến cũng bị tức điên lên, cô ta còn chưa nói gì đâu đó, Minh Ngữ Đồng làm ra sắc mặt này cho ai nhìn chứ?
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901630/chuong-1101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.