Phó Dẫn Tu đem sự buồn bực vì tối nay không thể không ra ngoài đặt hết vào nụ hôn này. Bỗng nhiên Minh Ngữ Đồng cảm thấy bản thân bị nhanh chóng di chuyển sang hướng khác. Đợi lúc cô nhận ra, bản thân đã nằm trên giường rồi.
“Hay là làm một lần rồi anh đi?” Phó Dẫn Tu khàn giọng nói.
Cô hít sâu một hơi, “Đừng quậy nữa!”
“Anh nghiêm túc đó. Tối nay đột nhiên anh lại có việc phải ra ngoài, hơn nữa còn đi hơn hai tiếng, em không lo lắng sao?”
“Không lo.” Minh Ngữ Đồng mỉm cười nói, “Không lẽ anh còn có thể ra ngoài tìm nhân tình sao?”
“Anh làm gì có nhân tình nào chứ? Từ đầu đến cuối, chỉ có một mình em. Chỉ một mình em đã đủ lắm rồi, anh làm gì còn tâm trí để ý đến người khác chứ!”
“Em thì sao chứ? Anh ứng phó với em rất gian khổ sao?”
“Không phải, anh không phải có ý này. Ý anh nói trong trái tim anh chỉ có một mình em, đâu còn tâm trí để ý ai khác chứ.”
Minh Ngữ Đồng mỉm cười hài lòng, “Đúng đó, vậy nên em rất yên tâm về anh, anh ra ngoài làm chính sự mà, đâu phải làm chuyện gì có lỗi với em, sao em phải lo lắng chứ?”
Trong lòng Phó Dẫn Tu dâng lên sự mâu thuẫn. Một mặt cảm thấy cô ấy tin tưởng mình như vậy, anh thật sự rất vui. Nhưng mặt khác, anh lại muốn Minh Ngữ Đồng ghen tuông một chút.
Phó Dẫn Tu tiến sát, Minh Ngữ Đồng hít thật sâu một hơi, vội giữ chặt hai vai anh của anh, “Không phải anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1901684/chuong-1133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.