Dương Lạc Lạc bật cười, “Em nói chuyện cũng thật thà quá rồi đó.”
Một chuyện vốn làm cho mọi người rất kinh ngạc, cứ thế trong tiếng cười đùa của mọi người được tiếp nhận một cách dễ dàng.
Thế là, Nam Cảnh Hành có thể quang minh chính đại đến đón Trình Dĩ An tan làm.
Hôm nay bà Nam mang canh mà thím Quan nấu đến cho Nam Cảnh Hành và Trình Di An. Canh được nấu bằng đông trùng hạ thảo, còn cho thêm một chút dược liệu bổ trợ. Thím Quan rất rành về dược liệu, còn có thể biến dược liệu thành các món ngon, không còn vị đắng như thuốc Bắc nữa mà còn có thể làm nổi bật hương vị trong đó.
Vốn dĩ chỉ muốn mang đến cho Trình Dĩ An uống, cô bé vừa phải đi học, vừa phải đi làm, còn phải bận rộn chuyện kiện cáo,
Lúc bà Nam nhờ thím Quan nấu canh, nhờ sự nhắc nhở của thím Quan, mới nhớ ra con trai của mình cũng đang ở công ty, lúc này mới bảo thím Quan nấu nhiều thêm một phần, sẵn tiện mang cho Nam Cảnh Hành.
Nam Cảnh Hành cũng không biết, từ lúc có con dâu, trong mắt bà Nam, anh đã trở thành “sẵn tiện”.
Bà Nam vui vẻ mang lồng canh bước vào cửa lớn của Nam m, nhìn thấy phía trước sảnh lễ tân hình như đang ngăn cản một ai đó. Xách theo lồng canh đến gần hơn một chút, mới phát hiện cô gái đó lại là Liên Bách Nghệ.
Bà Nam sững lại, định quay người định bỏ đi, không muốn để Liên Bách Nghe nhìn thấy mình. Lồng canh này hôm nay cho dù không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-ong-xa-cool-ngau/1902042/chuong-1339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.