Ánh mắt Phó Tư Dịch xa xăm, “Không rõ ràng lắm, vấn đề hôn nhân của bọn họ là năm xưa tật cũ, trong chốc lát cũng không giải quyết được.”
Hồ Tĩnh từ hiện trường quay chụp trở về cảm thấy mệt mỏi lợi hại, ngày hôm qua khi cùng con trai gọi điện thoại, thanh âm nghẹn ngào, hôm nay khi mở miệng, cổ họng đau đến không chịu được. Nói cùng nhau liên hoan, kết quả chính mình chỉ có thể nằm ở trên giường, thực sự buồn bực.
Khi cảm thấy có chút phiền, nghe được trong phòng có tiếng bước chân vang lên, cho rằng lại là cô trợ lý dông dài đến khuyên cô cơm nước. Hồ Tĩnh không kiên nhẫn nói, “Đều nói không ăn, cô còn tới làm gì?”
Nói xong lại nhắm mắt lại.
“Em không ăn cơm chiều sao?” Thanh âm người đàn ông trầm thấp lại có chút chần chờ.
Hồ Tĩnh trở mình, còn không có ngồi dậy đã cau mày lại hỏi, “Sao anh lại ở chỗ này?”
Triệu Tỉnh Nhiên không để ý ngữ khí lạnh nhạt của cô, chỉ là nhìn cô hiện tại gương mặt tái nhợt, thấp giọng giải thích, “Ngày hôm qua nghe Tuấn Tuấn nói em bị bệnh, tới nhìn xem.”
“Vậy hiện tại anh đã thấy được, có thể đi rồi.” Cô lại lật thân qua, đưa lưng về phía Triệu Tỉnh Nhiên.
“A Tĩnh, anh đến còn chưa đến một phút đồng hồ.” Triệu Tỉnh Nhiên thở dài.
Hồ Tĩnh nhắm mắt lại, không rên một tiếng.
Triệu Tỉnh Nhiên lại nói, “Dạ dày em không tốt, anh đi mua cho em ít cháo.” Dừng trong chớp mắt, anh lại nói, “Trong chốc lát, chúng ta nói chuyện thật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-buoi-sang-pho-phu-nhan/1881064/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.