Hạ Du Nhiên múc ra một bát súp đặt trước mặt anh, tiếp theo là một số gia vị đi kèm.
Xong xuôi cô bỏ chiếc thìa vào bát.
Nhìn Trần Tuấn ăn súp cô chấp hai tay lại mong chờ.
"Ngon không anh?"
"Ngon lắm" Bỏ một thìa súp vào miệng Trần Tuấn đưa ra lời khen.
Nhận được sự công nhận Hạ Du Nhiên vui vẻ nở một nụ cười ngọt ngào khóe mắt cong lên.
Hai người không nói thêm gì nữa mà chỉ tập trung ăn súp, ăn xong Trần Tuấn rửa chén còn Hạ Du Nhiên một bên lau chén.
Hai người họ cứ yên lặng làm việc, không khí hài hòa ấm áp như một cặp vợ chồng son.
Hạ Du Nhiên pha cho anh một ly trà giải rượu, bản thân cũng thì ngồi sang bên cạnh chăm chú nhìn anh uống.
"Em sao thế?"
Trần Tuấn chồm người sang, để cô ngồi trên đùi mình.
"Trần Tuấn, anh năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Anh 30 tuổi"
Anh vuốt nhẹ chóp mũi cô bao dung đáp.
"Ba mươi?"
Cô đưa tay vuốt theo sống mũi anh, sau đó là môi rồi đến khóe mắt.
Thật không nghĩ người trước mắt đã ba mươi tuổi.
Ngũ quan tinh tế cùng thân hình chăm chỉ tập luyện khiến anh trông như chỉ ngoài hai mươi.
Bắt lấy bàn tay nghịch ngợm của cô, anh hôn nhẹ vào lòng bàn tay, rồi thấp giọng hỏi.
"Còn em?"
"Em 23"
Hạ Du Nhiên bị nhột nhanh chóng rút tay về.
"Trẻ quá"
Trần Tuấn dùng mũi mình cọ cọ vào chiếc mũi nhỏ của cô.
Trong không khí phảng phớt mùi rượu hòa cùng mùi cơ thể anh, chẳng mấy chốc nhiệt độ đã tăng lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-em-nha-nghien-cuu/2390382/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.