Tên béo và những người khác đều sững sờ ở đương trường.
Vì sao cũng không nghĩ tới, đi ra bất bình dùm sẽ là một nữ sinh nhỏ mềm mềm mại mại.
Thiếu nữ trước mắt, có một mái tóc dài màu đen giống như rong biển.
Da thịt trắng hơn tuyết, hai con mắt như thủy tinh, cánh mi mỗi một lần chớp đều giống như lông chim đáng yêu nhẹ nhàng phất qua trên đầu qủa tim.
Eo nhỏ nhắn không đủ một nắm kia, còn có đường cong thân thể đã phát triển thành thục, vừa có thời kỳ trưởng thành mị hoặc dụ người nhất của cô gái, lại mang theo hơi thở tươi non của táo xanh.
Thiếu nữ trước mắt, mắt ngọc mày ngài, đường cong lả lướt, khí chất cả người giao thoa giữa cô gái và phụ nữ, chỉ là bị cặp mắt to óng ánh trong suốt, nước sóng lân lân kia của cô trừng một chút, đều có thể làm xương người mềm nhũn.
Chớ nói chi là tên béo, bị tay nhỏ mềm mại của Nguyễn Manh Manh miễn cưỡng nắm chặt nắm đấm, hận không thể nắm lấy tay nhỏ của thiếu nữ, mãi mãi cũng không buông ra.
Tên béo cười đến đê tiện, "Khà khà, người đẹp, cô biết Mộ Cảnh Hành muốn thay cậu ta bất bình dùm? Được thôi, muốn chúng tôi buông tha cậu ta cũng không phải không thể thương lượng.
Đến, cô để anh trai hôn một cái, anh trai bảo đảm không.
.
.
Không.
.
.
A.
.
.
A.
.
.
Đau, đau đau đau.
.
.
Buông tay, buông tay, mau buông tay!"
Lời của tên béo đều bị nghẹn ở cuống họng, đầy mặt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-em-vo-yeu-ngot-ngao-cua-anh/1854859/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.