Nguyễn Manh Manh thở phào nhẹ nhõm, xem ra lần này là đoán đúng.
Ai biết, một giây sau, bờ môi man mát của người đàn ông liền dán vào.
Lệ Quân Ngự cúi đầu, ở trên cái miệng nhỏ nhắn không nghe lời kia của cô, mổ một cái.
"Tự em suy nghĩ thật kỹ, nếu như nghĩ không ra, anh chỉ có thể tiếp tục hôn em.
Mãi đến khi.
.
.
Em nghĩ ra được mới thôi."
Lúc anh nói chuyện, ánh mắt vẫn lạnh, nhưng Nguyễn Manh Manh lại có thể nhìn thấy, đáy mắt anh chợt lóe lên ánh sáng lạnh.
Cô dám thề, lời người đàn ông này nói tuyệt đối là sự thật!
"Nhưng, tại sao phải dùng cái này uy hiếp em.
.
.
Anh càng tình chàng ý thiếp liền càng căng thẳng, càng căng thẳng liền càng không nghĩ ra.
.
."
Lời còn chưa nói hết, lời nói thầm của cô liền bị anh ăn vào trong miệng.
Lệ Quân Ngự lại cúi đầu, ở bên môi cô hạ xuống một nụ hôn.
"Lại tiếp tục phí lời, đây chính là trừng phạt.
.
." Ánh mắt của anh, rơi vào trên phấn môi của cô, sâu không thấy đáy.
Lần này, Nguyễn Manh Manh là hoàn toàn bị dọa cho sợ rồi.
Muốn dùng tay che miệng lại, nhưng hai tay lại bị trói đến gắt gao.
Đến lúc này, cô xem như là biết Lệ Quân Ngự tại sao trói hai tay cô lại, thì ra chính là để cho tiện bức cung!
Địa thế còn mạnh hơn người, cô chỉ có thể từ bỏ giãy dụa, bất đắc dĩ bắt đầu đau khổ nghĩ.
Anh cả cũng không đúng, Lệ thiếu cũng không đúng, Ngự
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-em-vo-yeu-ngot-ngao-cua-anh/1855044/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.