Diêm Sâm cố ý tìm cớ để khơi mào tranh chấp.
Đáng tiếc, ý nghĩ đó bị chặt đứt, bị Nguyễn Manh Manh ngăn cản đám người Mộ Cảnh Hành...!Diêm Sâm xem thường mắng chửi: "Đồ nhát gan...!Rõ ràng thích lại còn không dám thừa nhận!"
Khi cậu ta nói câu này không phát hiện ra Diệp Phong đứng đằng sau cậu ta nheo lông mày.
"Bỏ đi, Diêm Sâm, chuyện kia chính là chuyện riêng của chị gái tôi...!vẫn là không nên nói ra trước mặt người ngoài." Lúc này giọng nói yếu đuối của Nguyễn Kiều Kiều vang lên.
Cô cố ý đi tới đằng trước kéo lấy tay áo Diêm Sâm, giả bộ muốn nói lại thôi.
Người khác nghe thấy cảm thấy khẳng định là có nội tình, tất cả hiếu kỳ dồn ánh mắt về phía hai người.
Diêm Sâm cau mày: " Kiều Kiều, chuyện này chúng ta nhất định phải nói ra, sao lại bảo đừng nhắc tới! Cho dù Nguyễn Manh Manh là chị gái của cô cũng không thể mềm lòng."
"Nhưng..." Nguyễn Kiều Kiều khẽ nhíu lông mày tinh tế, khuôn mặt tỏ vẻ khó xử.
"Cái này không có gì là sai...!nếu như cậu không làm được thì để tôi.
Dù sao tôi cũng không ngại làm người xấu!"
"Hơn nữa, nếu không muốn ai biết tốt nhất đừng có làm.
Chính bọn họ là người không biết liêm sỉ, tại sao phải bảo vệ họ."
Diêm Sâm vừa nói xong, nhất thòi khiến cho người ngoài cuộc càng tò mò.
Tất cả mọi người đều không nhịn được truy hỏi đến cùng.
Diêm Sâm thấy hai bên đều là người của mình liền không giấu diếm kể lại hết cho bọn họ nghe.
"Chuyện là tối hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-em-vo-yeu-ngot-ngao-cua-anh/362681/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.