Tiểu Miêu đột nhiên quay đầu lại, gương mặt gần như không có tí thịt nào, hốc mắt sâu hoắm, trong đôi mắt đầy tơ máu gắt gao nhìn chằm chằm Ngân Tô là sự điên cuồng và oán hận đến méo mó.
"Nhưng mà tôi có thể giúp cô cướp lại A Phong." Trước khi Tiểu Miêu phát điên, Ngân Tô đã mở lời dụ dỗ trước, "Cô có muốn lại có được A Phong, để anh ta chỉ thuộc về một mình cô không?"
Tiểu Miêu hơi sững sờ, sự u ám và điên cuồng trong đáy mắt đan vào nhau thành cái lưới chằng chịt, cô ta gật đầu, "..
Muốn..
Muốn A Phong, A Phong là của một mình tôi, anh ấy chỉ có thể là của một mình tôi!"
Giọng của Ngân Tô vô cùng dịu dàng: "Vậy cô chỉ cần trả lời vài câu hỏi của tôi, tôi sẽ giúp cô có được A Phong." Tiểu Miêu trợn đôi mắt đỏ rực nhìn cô, tuy có hơi đáng sợ nhưng cũng có chút ngốc, cô ta khẽ mở cánh môi: "Câu, câu hỏi gì?"
Ngân Tô thả Tiểu Miêu đã không còn giãy giụa ra, giọng nói càng thêm dịu dàng: "Chỉ là mấy câu hỏi đơn giản thôi, vì A Phong của cô, tôi tin là cô nhất định có thể trả lời được."
Tiểu Miêu lập tức gật đầu: "Vì A Phong, tôi nhất định sẽ trả lời được! Tôi làm được, cô hỏi đi!"
Y tá trưởng: "..."
Cô ta đang lừa cô đó!
Tuy rằng Tiểu Miêu có hơi điên nhưng dường như cô ta vẫn còn chút lý trí, không giống những bệnh nhân tâm thần đã hoàn toàn mất lý trí bên ngoài.
Ngân Tô dụ cô ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/1315416/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.