Bọn họ nhanh chóng biết được đằng trước là thứ gì.
Là Ngân Tô cùng với đám quái vật toàn thân ướt nhẹp…
Bầy quái vật kia đang đuổi theo Ngân Tô.
Hai bên rất không may, đụng phải nhau trên hành lang, theo sau là hai đàn quái vật đông nghìn nghịt chặn đứng đường chạy trốn của cả hai.
“…”
“…”
Hai bên mắt to trừng mắt nhỏ.
Trên mặt Ngân Tô viết đầy hai chữ xui xẻo to đùng.
Quái vật hai bên cách họ khoảng hai mét, bầy quái đông nghịt như hai đội quân đang đối đầu nhau.
Người chơi bị kẹt ở giữa, bầu không khí vô cùng quỷ dị.
“Bọn chúng chính là đầu sỏ khiến mấy người rời vào kết cục như vậy.” Ngân Tô đột nhiên lên tiếng, nói với đám quái vật ướt sũng: “Mấy người không muốn lấy lại công bằng cho mình sao? Bọn chúng đang ở ngay trước mắt mấy người đó, giết bọn chúng đi, bảo thù cho mình.”
“Cơ quan nội tạng của mấy người đang ở trong cơ thể bọn chúng đấy, tiếc là bọn chúng bảo quản không tốt khiến nó bị hư thối… Bảo bối mấy người vô cùng quý trọng lại bị chà đạp như vậy, mấy người không tức giận sao?”
Đám quái vật ướt sũng bắt đầu có chút dao động, hơi thở ẩm ướt lạnh lẽo quét tới pha trộn thêm cả mùi hôi tanh.
Tuy quái vật thích giết chóc nhưng nó cũng có suy nghĩ của mình.
Ngân Tô khơi gợi lại ký ức xấu trong lòng bọn chúng khiến chúng sát khí ngập trời lao lên đánh về phía đối diện.
Đám quái vật thần kinh bên phía đối diện lại chẳng quá quan tâm,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/1315780/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.