Edit: Fang
Beta: Qing
Sức chiến đấu của thôn dân rất yếu, Ngân Tô đập còn đơn giản hơn chơi trò đập chuột, chẳng mấy chốc trên trên mặt đất đã có một đám người nằm cứng đờ.
Thôn dân vây đánh Ngân Tô cũng không nhiều, đa số thôn dân đều đi về phía ngôi nhà, không lâu sau từ trong ngôi nhà đã truyền ra tiếng đánh nhau và tiếng la hét.
Ngân Tô giải quyết thôn dân vây quanh người mình, đi về phía ngôi nhà, thôn dân đuổi theo sau cũng bị cô đập cho bất tỉnh ngã đầy đất.
Nhưng phần lớn thôn dân đã vào trong nhà.
Ngân Tô vừa đến cửa, quái vật tóc vẫn luôn giả vờ không tồn tại đột nhiên chui ra khỏi tóc cô, mấy chùm tóc vù vù điên cuồng kéo dài ra lao về phía mặt hông ngôi nhà.
“!!!”
Má!!
Ngân Tô vội vàng bắt lấy một chùm tóc lại, lôi nó trở về.
Quái vật tóc không hiểu, thò một chòm tóc ra, tạo thành hình dấu hỏi chấm trước mặt Ngân Tô.
“…Đây là khẩu phần lương thực của anh em của mi, không được ăn!”
Quái vật tóc vung vẩy tạo ra một chuỗi dấu hỏi chấm trước mặt Ngân Tô, đồng thời nổi giận đùng đùng gầm gừ: “Tôi lấy đâu ra anh em? Dựa vào đâu mà nó được ăn, còn tôi lại không được ăn? Cô thiên vị!!”
Ngân Tô cười gằn: “Vì nó không ăn, ta và mi đều phải chết.”
Quái vật tóc: “???” Còn có thứ có thể áp chế cô luôn hả? Lúc không cho tôi ăn, không phải cô khí phách lắm sao?
Ngân Tô nhìn về phía vừa nãy quái vật tóc muốn đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/1315818/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.