Edit: Dương
Beta: Dilys
Quả thực quái vật đã phát hiện ra những ánh sáng đó, thậm chí còn có rất nhiều quái vật đang tụ tập dưới ánh sáng đó.
Chữ trên không trung cũng không cố định, lúc thì ở bên trái, lúc thì sang bên phải.
Bọn quái vật chạy theo nhưng không tìm được phương hướng cụ thể của nguồn sáng, cuối cùng tất cả đều tập trung vào tấm bảng đèn màu sắc sặc sỡ.
Vị trí đó cố định…
Thế là bọn chúng chạy hết tới tòa 44.
Chỉ chốc lát sau, Ngân Tô đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
Ngân Tô tiên tay treo biển đèn trên ban công, quay vào trong nhà, bảo quái vật tóc mở cửa.
Ngoài cửa có khá nhiều quái vật, cửa mở nhưng bên trong tối đen như mực, trước cửa phòng căn bản không có ai…
Vậy ai đã mở cửa cho bọn chúng?
Bọn chúng không nhìn thấy trên trần nhà, đằng sau cánh cửa và trên tường có vô số sợi tóc đang bám lên, chúng bò lổm ngổm, quấn lại với nhau, sợi tóc nào cũng háo hức, sẵn sàng thưởng thức bữa khuya được giao tới tận cửa bất cứ lúc nào.
Nhưng cô nói là muốn lừa chúng đến cùng một chỗ rồi mới giết…
Chờ một chút…
Hì hì hì…
***
***
Không biết tại sao, lũ quái vật cứ cảm thấy gió thổi từ trong nhà ra có chút lạnh lẽo…
Đám quái vật nhìn nhau, chúng đã đến, cũng đã gõ cửa rồi… Làm gì có đạo lý cứ thể mà bỏ đi được.
Sau đó, người đàn ông đứng phía trước bước qua ngưỡng cửa, ánh sáng yếu ớt trong hành lang cũng soi được vào tới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chao-mung-den-voi-dia-nguc-cua-ta/1315832/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.